KIM ỐC HẬN (TẬP 1) - Trang 232

Một nữ tỳ dáng vẻ khỏe khoắn nhưng xinh đẹp vén rèm bước vào trướng,

quỳ gối bái chào, “Vương gia, tôi tới rót rượu mời ngài.”

“Được rồi”, Hữu Hiền vương Lạc Cổ Tư cười lớn, thò tay sờ soạng nắn

bóp thân thể người nữ tỳ. “Lại đây, lại đây!”, hắn quay đầu lại nhìn tay
trung niên người Hán dưới trướng, “Trung Hành Thuyết đại nhân, ta mời
ngươi một chén.”

“Cạn chén, “Lạc Cổ Tư đại nhân tôn kính”, Trung Hành Thuyết mỉm

cười uống cạn chén rượu mạnh. Hắn đã sống ở Hung Nô nhiều năm, cũng
ăn mặc trang phục Hung Nô chính thống nhưng mọi hành vi vẫn còn mang
phong cách của các văn nhân người Hán.

“Người Hán các ngươi chắc không có rượu mạnh như thế này”, Lạc Cổ

Tư ngửa đầu cười nói, “Rượu của người Hán cứ như nước lã thì say thế nào
được chứ. Đã không thể uống rượu thì làm sao có thể chống lại được người
Hung Nô trên thảo nguyên chúng ta?”

Mọi người trong trướng phá lên cười ầm ĩ, Trung Hành Thuyết lắc đầu,

“Vương gia, theo tin báo về thì triều Hán đã phái Xa kỵ tướng quân Vệ
Thanh thống lĩnh đại quân tiến công Mạc Nam, Vương gia không nên coi
thường.”

“Hà!” Người lên tiếng là một dũng sĩ Hung Nô trong bộ lạc của Hữu

Hiền vương đứng phía sau, bên tay trái của Trung Hành Thuyết. Gã mặc
trang phục hở ngực, cắn một miếng thịt dê nướng lớn đang cầm trong tay
rồi vừa nhai nhồm nhoàm vừa nói, “Thằng nhãi Vệ Thanh chẳng qua là em
vợ của hoàng đế triều Hán, theo như người Hán các ngươi nói là bám váy
đàn bà lên làm tướng, có gây khó dễ được ta?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.