KIM ỐC HẬN (TẬP 1) - Trang 380

“Tam trùng tứ hoa.”

“Dì Lăng”, Mạch Nhi chạy lại, vô cùng lo lắng nhìn Lưu Lăng, “Mẫu

thân à, dì Lăng sẽ không sao chứ?”

“Ngươi không được qua đây”, Lưu Thiên bảo vệ Lưu Lăng, cả giận nói,

“Nếu không vì cứu ngươi thì Lăng muội đâu có bị thương chứ?”

Trần Mạch đang tự trách mình, nghe vậy lại càng đau đớn, nhìn về phía

mẫu thân đầy vẻ cầu khẩn. Hàn Nhạn Thanh tức giận, liền sổ toẹt, “Ngươi
thì có tư cách gì mà nói? Nếu không vì cứu ngươi, Mạch Nhi sao có thể lọt
vào tay hắn?”

Lưu Thiên cứng họng. “Mọi người không nên quá lo lắng”, Quách Giải

an ủi, “Sư thúc nhất định có cách đối phó với trùng hoa độc, tam trùng tứ
hoa cũng không phải là khó đối phó lắm.”

Hàn Nhạn Thanh nhíu mày, cuối cùng miễn cưỡng nói: “Có thể như thế.

Muội sẽ đưa A Lăng trở lại kinh thành.” Nàng hướng về Lưu Thiên nói:
“Ngươi đi xử lý hậu quả đi.”

“A Lăng là muội muội của ta”, Lưu Thiên ngăn lại, “Để ta đưa nó đi.”

“Lưu Thiên”, giọng Hàn Nhạn Thanh lạnh lẽo. Lưu Thiên im bặt, cảm

giác cô gái trước mặt đột nhiên trở nên vô cùng tôn quý khiến hắn không
dám cưỡng lại. Nàng nhìn thẳng vào mắt hắn: “Thứ nhất, đó là sư phụ của
ta. Thứ hai, quân Hoài Nam ở thành Tức Mặc cần ngươi chỉ huy.”

Lưu Thiên chán nản phất tay rời đi.

Lát sau, một chiếc xe ngựa lao nhanh ra khỏi thành Tức Mặc.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.