KIM ỐC HẬN (TẬP 1) - Trang 418

câu ‘Gặp nhau chẳng bằng không gặp’ hơn. Đã không gặp nhau thì sao còn
có chuyện thương tâm ngày hôm nay.” Giọng của nàng lãnh đạm, nghe như
một lời ai điếu.

“Hai người ở chung nhất định sẽ có một người bị tổn thương, dĩ nhiên là

người đã không quan tâm đến thiếp thì thiếp cũng không nhớ tới người.
Người thắng thiếp thua, được làm vua thua làm giặc, đã dám đánh cuộc thì
phải chấp nhận thắng thua.”

Đó là nỗi oán hận của Trần A Kiều mà cũng là nhận thức của Hàn Nhạn

Thanh. Dù thế nào thì Trần A Kiều cũng cảm thấy nên có một cách xử trí,
một cái kết cho cuộc tình duyên này. Nàng không muốn tranh đấu với một
đám nữ nhân trong nội cung hiểm ác, tình nguyện bày tỏ tất cả tâm sự của
mình để dù có chịu tai họa ngập đầu thì cũng không thẹn với lòng.

“A Kiều, nàng say rồi.” Nàng cảm giác như Lưu Triệt vừa đứng dậy,

bước tới, “Có lẽ những gì nàng vừa nói đều là đúng nhưng nàng dựa vào cái
gì để nhận định rằng trẫm sẽ làm theo ý của nàng?” Giọng nói trầm thấp
quen thuộc vang lên bên tai khiến cả người nàng cứng ngắc. Nàng còn chưa
kip phản ứng thì Lưu Triệt đã chắp tay đi ra khỏi điện Bát Nhã.

Nửa sau năm Nguyên Sóc thứ sáu, phế hậu Trần A Kiều dẫn Hoàng tử

trưởng Lưu Mạch trở về đế đô Trường An, Hoàng thượng ban cho về ở
Trường Môn gây sự chú ý của mọi người. Tháng Chín năm Nguyên Sóc thứ
sáu, Hoàng thượng đến Trường Môn, khi ra về không vui. Mọi người thấy
A Kiều không được Thánh thượng sủng ái lần nữa thì hết sức lo lắng.

Chương 28: Luyện cưỡi ngựa bắn cung cũng nổi phong ba


Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.