KIM ỐC HẬN (TẬP 1) - Trang 475

Hai cặp mắt gần nhau trong gang tấc, vẫn là nét mi khóe mắt quen thuộc

đó nhưng cái nhìn đã biến đổi trở nên trong veo như nước, không phải là
cặp mắt luôn mang vẻ si mê trong ký ức trước kia. Lưu Triệt rốt cục đã có
thể tin tưởng sự lạnh lùng xa cách với y của Trần A Kiều ngay từ khi bắt
đầu trở về cung không phải là thủ đoạn lạt mềm buộc chặt mà luôn luôn
phản ánh ý thức chân thật của nàng.

Theo Niếp Mông hồi báo, năm xưa, A Kiều sau khi bị trọng thương đã

được một gia đình nông dân cứu và vẫn luôn ở trong thôn xóm bên ngoài
thành Trường An, sau đó lần lượt gặp Tiêu Phương, Tang Hoằng Dương,
Quách Giải, Liễu Duệ, mãi đến khi sinh xong Lưu Mạch, Lưu Sơ thì mới
theo sư phụ Tiêu Phương trở về Đường Cổ Lạp Sơn. Lưu Triệt cúi đầu giấu
đi vẻ u uẩn trong mắt. Nàng cũng không phải trải qua chuyện gì quá đặc
biệt nhưng sao lại có thể có một linh hồn hoàn toàn mới như vậy chứ?

“Kiều Kiều”, y nhìn ra những mảng hoa cúc đang nở rực rỡ như gấm ở

bên ngoài khung cửa sổ, “Dường như từ nhỏ nàng đã thích hoa cúc.”

“Dĩ nhiên”, Trần A Kiều mỉm cười ngâm nga:

“Đâu phải muôn hoa ưu ái cúc,

Hoa này tàn hết chẳng còn hoa.”

“Dường như hoa cúc tàn rồi còn có hoa mai mà”, Lưu Triệt nhìn nàng, ý

cười hiện lên trong mắt, nói nhẹ như gió thoảng.

Thu về đóa đóa tựa Đào gia

Rộ khắp bên hiên bóng cũng tà

Đâu phải muôn hoa ưu ái cúc

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.