KIM ỐC HẬN (TẬP 1) - Trang 69

quán của người ở nông thôn. Nội viện được thiết kế gồm phòng bếp, phòng
chủ, hai chái nhà phía đông và phía tây, nhà thuốc, đình viện. Hàn Nhạn
Thanh bảo bọn họ dùng một thứ không biết được điều chế thế nào, gọi là
vôi, quét lên tất cả những bức tường bên trong, trắng mịn, sờ tay vào cảm
giác lạnh như băng, lại nhẵn nhụi như gương. Chái nhà thậm chí còn xa xỉ
tới mức lát nền bằng gỗ lim được đánh dầu bóng loáng, đi chân trần lên mát
rượi, cực kỳ thoải mái.

[1] Đại đường: Gian phòng lớn dùng để tiếp khách.

Hàn Nhạn Thanh còn bảo bọn họ dựng một lầu trúc trong nội viện, trước

lầu đào một cái hồ nhỏ, gieo trồng mầm sen mong đợi vào một sáng ngày
hè xanh thẳm, mở cửa sổ lầu trúc sẽ thấy chuông gió ngân nga trên mái
hiên, hoa sen nở rộ trong hồ, một trận gió thổi qua làm lá sen đung đưa soi
bóng xuống mặt nước trong veo...

Từ lúc thiết kế nàng đã nghĩ tới cảnh này, nhìn Tiêu Phương cười rạng

rỡ, “Sư phụ thấy thế nào?”

“Rất tuyệt vời. Lộng Triều thích lắm đấy.” Tiêu Phương chắp tay đứng

trên đình viện đã được hoàn thiện xong cười nói. Gió nhẹ thoảng qua làm
mấy lọn tóc trên đầu hắn bay phất phơ, trông tuấn tú không gì sánh được.

Nàng xoay người lại thì thấy Lộng Triều đi ngang đi dọc trên hành lang

khu chái nhà ngó ngó nghiêng nghiêng, sờ sờ nắn nắn, dáng vẻ quả nhiên là
thích thú tới cực điểm. Tiêu Phương mỉm cười nhìn bộ dạng vui vẻ của
Lộng Triều, nói vẻ không để ý, “Chúng ta hình như không còn nhiều tiền
lắm.”

Nàng vỗ vỗ tay, cười hồn nhiên, “Đúng vậy nhỉ.” Nàng nghĩ ngợi một

lát, vẫn chưa tính xong, lấy mớ tiền Tam Thù

[2]

còn thừa ra đếm đi đếm lại

rồi nói, “Chỉ còn hơn ba xâu thôi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.