KIM ỐC HẬN (TẬP 1) - Trang 70

[2] Tiền Tam Thù: Tiền xu cổ của người Trung Quốc, được đúc vào năm đầu tiên của niên hiệu

Kiến Nguyên thời Hán Vũ Đế

.

Hắn nhìn chiếc lúm đồng tiền tròn xoe của nàng, lắc đầu thở dài vẻ hơi

bất đắc dĩ.

Khi nhà mới làm xong thì cũng gần đến cuối năm Nguyên Quang thứ

năm.

Hàn Nhạn Thanh dần dần cảm thấy cuộc sống của ba thầy trò bọn họ đã

đến bước đường cùng. Vị sư phụ thần tiên của nàng không chỉ có phong độ
thần tiên mà cả tâm địa cũng thần tiên, mặc dù y thuật vô cùng cao minh
nhưng thường ngày chẩn bệnh bốc thuốc, nếu thấy bệnh nhân cùng khổ thì
đừng nói là thu tiền chẩn mạch mà đến thuốc có khi cũng cho không. Như
vậy không phải là không tốt, nhưng nếu cứ tiếp tục mãi thì nghèo nhất thôn
chẳng phải là ai khác mà chính là ba thầy trò bọn họ.

Tiền không phải là vạn năng nhưng không có tiền thì vạn điều đều không

thể, quả thật ở bất cứ nơi nào thì những lời này cũng là chân lý. Hàn Nhạn
Thanh liền tính toán, nếu không thể tiết kiệm thì chỉ còn cách mở cửa hàng.

Nói đến mở cửa hàng thì từ khi đến Tây Hán tới nay, nàng vẫn mang một

tâm bệnh. Nàng từ nhỏ đã chịu ảnh hưởng của mẹ nên rất thích uống trà,
thích đến mức không có thì không xong. Nhưng trà của triều Hán thật sự
nàng nuốt không nổi. Kể cả loại trà Kỳ Sơn danh tiếng nhất mà Tiêu
Phương hiện đang uống, dưới mắt nàng cũng quá thô thiển đắng chát.

Vì thế ngay từ đầu nàng đã trông cậy vào việc sao trà, vừa có thể cho

mình thưởng thức, vừa có thể lấy lòng sư phụ, lại còn có được một chút tiền
để ra, cớ sao lại không làm? Nhưng khi thân hình dần nặng nề, tay chân
cũng không nhàn rỗi thì nàng mới nhận ra rằng việc này không phải đơn

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.