KIM ỐC HẬN (TẬP 1) - Trang 71

giản như trong tưởng tượng. Chưa nói là nàng chỉ biết uống trà còn kiến
thức về kỹ thuật sao trà chỉ là nửa vời. Chính nàng cũng biết rằng vùng
trồng trà chính của thời kỳ này mới chỉ ở Ba Thục, dần dần lan tới kinh đô,
những nơi khác thậm chí còn chưa có thói quen trồng trà.

Nàng mất rất nhiều thời gian mới tìm được một vườn trà trên núi bên

ngoài thành Trường An, liền dẫn Lộng Triều tới hỏi. Chủ vườn quan sát
nàng từ đầu đến chân mấy lần rồi nói, “Bây giờ đã vào mùa đông, mà trà lại
chỉ hái vào hai mùa xuân hạ, phu nhân đến vào lúc này chẳng phải là phí
công ư?”

“Thế cũng chưa chắc”, Hàn Nhạn Thanh điềm nhiên, “Lá trà mùa xuân

sắc xanh mềm, hương vị tươi mát, mùa hè sắc trà tím hơn một nửa, vị chát,
còn trà mùa đông thì hương vị đậm đà, mùi thơm ngào ngạt, đó mới thật là
tốt.”

“Thì ra là thế”, chủ vườn chán nản phẩy tay, “Thật ra thì khí hậu Trường

An không thích hợp để trồng trà, trà trong vườn của ta cũng không phát
triển tốt. Nếu phu nhân thật sự cần thì cứ hái tùy thích. Vả lại trà mùa đông
không đáng giá mấy nên không phải trả tiền đâu.”

“Vậy thì đa tạ tiên sinh”, Hàn Nhạn Thanh vui vẻ.

Mấy ngày này thời tiết tốt, khắp núi đồi toàn là trà lá nhỏ sum suê. Đang

mùa đông, vườn trà tĩnh mịch không có lấy một bóng người. Hàn Nhạn
Thanh chọn mấy đám trà xanh tốt, ngắt lấy một ôm lá.

“Hái để làm gì chứ?”, Lộng Triều đứng chờ mãi không nhịn được, hỏi

giọng buồn bực.

“Về chế trà uống chơi”, nàng đáp.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.