KIM ỐC HẬN (TẬP 2) - Trang 205

“Khởi bẩm đại nhân!” Tên binh sĩ bẩm, “Ty chức cũng không định như

thế nhưng Công Tôn Kính Thanh hoảng loạn không chịu đi nên ty chức bất
đắc dĩ mới phải làm vậy.”

Mạc Long cười vẻ khinh miệt. Ngoại trừ Quan Quân hầu Hoắc Khứ

Bệnh thì những người còn lại thuộc đời thứ hai của Vệ gia đều tài trí bình
thường, nhất là Công Tôn Kính Thanh lại càng là một kẻ ăn chơi lêu lổng,
chưa bị thẩm vấn đã hoảng loạn như thế, chẳng phải nói rõ rằng gã có liên
quan đến vụ án.

“Ngươi dựa vào đâu mà thẩm vấn ta?” Công Tôn Kính Thanh gào lên,

“Ngươi có biết ta là con của Nam Mão hầu Công Tôn Hạ, cháu ngoại của
Vệ hoàng hậu hay không?” Gã muốn ra vẻ nhưng ngay cả mấy viên tiểu lại
bên cạnh cũng đều nghe ra mùi vị ngoài cứng trong mềm, “Họ Mạc kia,
ngươi dám đối xử với ta như thế, không sợ ngày sau sẽ bị dì ta trị tội sao?”

“Công Tôn thiếu gia”, Mạc Long trầm mặt, “Hoàng hậu có lớn đến bao

nhiêu thì cũng có thể lớn hơn bệ hạ sao? Những thứ khác không nói, chỉ
tính riêng tội mưu hại hoàng thất thì dù có là mười Công Tôn Kính Thanh
cũng không thể chống đỡ nổi.”

Công Tôn Kính Thanh mặt tái mét. Là người trong Vệ thị, tất nhiên gã

biết rằng từ sau năm Nguyên Thú, Vệ hoàng hậu chỉ còn là một chiếc bóng
mờ ở cung Vị Ương.

Hoặc có thể nói tất cả mọi người đều chỉ là một chiếc bóng ở bên cạnh

đế vương oai hùng kia, trừ người phụ nữ hiện giờ còn bất tỉnh trên giường,
hay có thể là biểu đệ Hoắc Khứ Bệnh, vị tướng quân trẻ tuổi tài cao, từ nhỏ
đã bộc lộ hào quang tột đỉnh, khiến cho dì và cữu cữu chỉ biết đến mỗi một
người biểu đệ đó của mình.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.