KIM ỐC HẬN (TẬP 2) - Trang 209

Gã mê man thiếp đi. Một người từ phía sau bước ra, hỏi, “Đại nhân, vậy

đã được chưa?”

Mạc Long hài lòng, “Bản quan sẽ đem kết quả thẩm vấn này tấu lên bệ

hạ.” Hắn đóng những bản ghi chép khẩu cung của Công Tôn Kính Thanh
thành sách, đi xuyên qua Thượng Lâm Uyển rộng lớn rồi cúi đầu bước tới
điện Tín Hợp.

“Cẩn trọng một chút, Mạc đại nhân”, nội thị áo xanh khẽ nhắc, “Trần

nương nương đến bây giờ vẫn còn chưa tỉnh, bệ hạ rất dễ nổi nóng.”

Mạc Long mỉm cười đưa ra một xâu tiền Ngũ Thù, nói, “Đa tạ công công

nhắc nhở.”

“Ấy, nào dám nhận.” Nội thị mỉm cười, thu xâu tiền rồi đi thẳng.

Ngoài điện Tín Hợp, những tia nắng xuyên qua tầng mây chiếu xuống

ánh lên muôn sắc vàng, tạo nên cảm giác ấm áp, nhưng Mạc Long lại khẽ
nhíu mày, trong lòng thoáng một tia lo lắng. Chỉ là sẩy thai thôi mà sao
Trần nương nương tới giờ vẫn chưa tỉnh? Hắn đang nghĩ ngợi thì trong điện
đã truyền đến tiếng triệu vào.

Mạc Long cung kính bước vào, bẩm, “Thần tra hỏi ngày đêm, cuối cùng

đã có được khẩu cung của nghịch phạm Công Tôn Kính Thanh, xin trình
lên Hoàng thượng xem xét.”

Ngự tiền tổng quản Dương Đắc Ý nhẹ bước xuống điện, nhận lấy bản

khẩu cung trên tay hắn rồi mang tới dâng bệ hạ. Cả điện Tín Hợp lặng ngắt,
chỉ có tiếng bệ hạ lật xem sách. Một lát sau Lưu Triệt ném bản khẩu cung
lên án, cười lạnh. “Con trẫm giỏi thật, không suy nghĩ vươn lên lại nghĩ
mưu hại tỷ tỷ của mình.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.