KIM ỐC HẬN (TẬP 2) - Trang 208

“Mưu hại hoàng thất, tội không thể tha”, Công Tôn Kính Thanh nghĩ tới

Mạc Long. Thời khắc này gã vô cùng hối hận, hối hận bản thân đã một phút
bốc đồng mà phạm phải sai lầm cực lớn. Tại sao sự việc lại có thể phát triển
đến bước đường này chứ?

“Công Tôn Kính Thanh, ai sai ngươi mưu hại Công chúa?”

Gã rùng mình, gắng gượng đáp, “Không có ai, là bản thân nhất thời hồ

đồ.”

Giọng người kia chê cười, “Ngươi coi người khác đều là ngu ngốc chắc.

Ngươi nói không ưa Công chúa Duyệt Trữ được cưng chiều mà làm quá,
Công Tôn Kính Thanh nhà ngươi cũng chỉ là ngoại thần, không như Quan
Quân hầu qua lại thân mật với Công chúa Duyệt Trữ, ít khi thấy Công chúa
thì làm sao có thể không ưa?”

Gã lập tức cứng miệng, “Là phụ thân của ngươi, Thái bộc Công Tôn Hạ

hay là Trường Bình hầu Vệ Thanh, hoặc là…”, thanh âm kia thoáng vẻ dụ
dỗ, “Hoàng hậu Vệ Tử Phu?”

“Không có, không có!” Gã ôm đầu la lớn.

“Người mưu hại Công chúa, tội không thể tha. Chỉ có khai ra chủ mưu

mới có thể giảm nhẹ tội.” Giọng nói kia thở dài, “Dù bệ hạ luôn vô tình
nhưng lại rất yêu thương con gái. Trần nương nương mang thai lần này còn
có thể là một hoàng tử. Hiện giờ bệ hạ chỉ có bốn người con trai, mất đi một
hoàng tử thì làm sao chịu được?”

“Công Tôn Kính Thanh”, giọng nói kia hỏi tiếp, “Ai sai khiến ngươi?”

“Là…”, gã lưỡng lự đáp, “Là Nhị hoàng tử Lưu Cứ.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.