KIM ỐC HẬN (TẬP 2) - Trang 224

thương còn chưa thấy mặt mẫu thân đã ra đi rồi. A Kiều nhất định rất đau
đớn.”

Khóe môi Lưu Triệt khẽ cong lên, ánh mắt dần lạnh băng, “Cô cô yên

tâm, chuyện này, trẫm sẽ xử lý.”

Y hứa hẹn với Trần gia như vậy lại khiến Lưu Phiếu giật mình, lúc này

mới nghĩ đến đứa cháu đang ở ngôi chí tôn này cũng là cha đứa bé trong
bụng A Kiều, bất giác cảm thấy áy náy, nói, “Hoàng thượng, người trở về
nghỉ đi. A Kiều tỉnh lại mà thấy người như vậy cũng sẽ không an lòng.”

Lưu Triệt đã mấy ngày không ngủ ngon giấc nên biết dáng vẻ của mình

tiều tụy, hơn nữa Công chúa trưởng Quán Đào chăm sóc A Kiều thì cũng
yên tâm nên y không gắng thêm, bèn nói, “Trẫm nằm nghỉ ở điện Thiên,
nếu Kiều Kiều tỉnh thì phiền cô cô gọi một tiếng.”

Lưu Phiếu đưa mắt nhìn Lưu Triệt đi khỏi rồi mới ngồi bên cạnh A Kiều,

ra lệnh, “Đổi lại khăn ấm cho nương nương.” Lục Y đứng hầu một bên đáp
lời rồi khẽ khàng đi xuống.

“A Kiều!” Lưu Phiếu nhẹ nhàng vuốt ve khuôn mặt của nàng, “Con cũng

nên tỉnh lại rồi.”

Nếu không tỉnh lại thì không chỉ có Vệ gia mà ngay cả lòng người của

Trần gia cũng sẽ rối loạn. Điều kiện tiên quyết của sự tranh đấu giữa hai
nhà Trần, Vệ chính là Trần A Kiều cùng Vệ Tử Phu còn tồn tại, nếu người
mất thì thắng cũng như thua. Lưu Phiếu không phải không thương tâm vì
đứa cháu chưa từng gặp mặt, nhưng ánh mắt bà dần trầm xuống. Chuyện đã
xảy ra rồi, nếu có thể dùng một hoàng tử đổi lấy việc tiêu diệt Vệ gia cũng
có thể coi là một giao dịch đáng giá. Chỉ nghĩ đến A Kiều, vốn là người chí
tình chí nghĩa nên chắc chắn sẽ vô cùng đau đớn. Còn Lưu Triệt, nếu Lưu
Phiếu không phải là người hiểu rõ về đứa cháu này thì cũng cho rằng y thật

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.