KIM ỐC HẬN (TẬP 2) - Trang 226

tức có cung nhân tới nhặt rồi đổi thìa mới. Lần này Lưu Triệt tự mình cầm
lấy, múc cháo đưa đến tận miệng A Kiều .

Lưu Phiếu khẽ mỉm cười, từ từ thối lui. Ánh mặt trời chiếu sáng rực bên

ngoài điện Tín Hợp, mây đen bao phủ Trần gian cũng dần tản đi.

A Kiều liếc nhìn Lưu Triệt. Dù đã được nghỉ ngơi nửa ngày nhưng

khuôn mặt y vẫn còn vẻ hốc hác. Có thể dễ dàng nhận thấy mấy ngày qua y
lo lắng đến thế nào. Nàng ngoan ngoãn dựa vào y, húp được non nửa chén
cháo thì lắc đầu bảo thôi. Cảm giác ấm áp lan dần vào dưới bụng. Nơi đó đã
từng ẩn chứa một sinh mạng, chỉ vì nàng qua sơ suất mà để mất đi. Nghĩ
đến đây, nàng lại muốn rơi nước mắt nhưng cố gắng ngăn lại, trước mặt vẫn
mờ đi.

“Kiều Kiều!” Lưu Triệt thở dài, đưa chén cháo cho cung nhân rồi ôm lấy

nàng không nói nổi những lời an ủi. Lúc đầu A Kiều còn tự làm thuốc ngừa
thai rất công hiệu nhưng về sau có mấy lần không ngăn được Lưu Triệt mà
vẫn chẳng xảy ra chuyện gì nên dần dần lơ là, nào ngờ…

“Kiều Kiều!” Lưu Triệt lại gọi khẽ, “Sao nàng ngủ lâu vậy?” Nàng

không biết điều đó, chỉ biết y vẫn luôn túc trực bên cạnh nhưng muốn tỉnh
dậy lại không được.

“Vừa rồi trẫm mặc nguyên y phục ngủ ở điện Thiên thì đã gặp một giấc

mộng.”

“Vậy à?” Nàng lơ đãng hỏi, “Mộng thấy cái gì?”

Lưu Triệt không đáp, nhìn nàng một lúc lâu, ánh mắt kỳ lạ, cuối cùng

hôn lên trán nàng, âu yếm, “Trẫm sẽ như nàng mong muốn.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.