KIM ỐC HẬN (TẬP 2) - Trang 264

Trong lúc nói chuyện, Lưu Triệt chợt hỏi A Kiều về hướng xử trí đối với

Vệ gia, nàng suy nghĩ một chút, hỏi lại, “Bệ hạ thật sự tin tưởng chuyện Vu
cổ?”

Lưu Triệt sầm mặt, “Kiều Kiều sẽ không cầu tình cho Vệ gia đó chứ?”

Trần A Kiều như tự nói với mình, “Làm vậy chẳng qua như mèo khóc

chuột mà thôi.”

“Ngày đó ở Thượng Lâm Uyển, Tảo Tảo đã hỏi thiếp có trách nó hay

không, thiếp trả lời nếu như nhất định phải mất đi thứ gì đó thì cần phải quý
trọng những điều mình đang có.”

“Vệ Trường và Lưu Cứ không phải con của thiếp, nhưng lại là con của

bệ hạ.” Nàng nhìn Lưu Triệt, nói tiếp: “Bệ hạ hôm nay có ác tâm thì sau này
xin chớ hối hận, lại càng không thể trách thiếp.”

“Gieo hạt giống dưa vàng,

Dưa mọc đều xanh mướt.

Chăm tỉa thì dưa tốt,

Cắt trụi khiến dưa tàn,

Có thể hái ba lần,

Hái bốn lần trơ gốc.”

[1]

[1] Bài Hoàng thai qua từ (Bài viết về hạt giống dưa vàng).

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.