KIM ỐC HẬN (TẬP 2) - Trang 300

cười, “Chẳng lẽ các ngươi thật sự xem ta ngay cả chút chuyện này cũng làm
không xong.”

Cả ba đi theo người do Quốc vương phái tới. Vương cung Thân Độc toát

lên vẻ quyến rũ khác lạ, Lưu Mạch thầm than, dù phong cách khác nhau
nhưng không hề thua sự hoa lệ trong cung Vị Ương. Cũng không biết là vì
quốc lực của Thân Độc cường thịnh có thể so với Đại Hán hay quốc vương
nước này thích xa hoa lãng phí.

“Các ngươi tới từ Đại Hán xa xôi sao?” Trên ngai vàng, Quốc vương

thân thể hư nhược ngạo mạn hỏi.

“Đúng vậy”, Đường Hạ mỉm cười cúi chào, “Hoàng đế bệ hạ anh minh

thần võ của Đại Hán chúng ta nghe nói ở cực nam Đại Hán có quốc gia
Thân Độc phồn thịnh nên nguyện cùng giao hảo với Quốc vương, cùng phát
triển phồn vinh. Vì thế liền phái bản sứ không quản đường xa vạn dặm tới
đây đưa lên một chút lễ vật Đại Hán.”

Hắn vỗ tay, liền có thị tòng nối nhau tiến vào, những thứ dâng lên bao

gồm tơ lụa, lá trà và đồ sứ. Quốc vương nhìn lướt qua các thị tòng liền cảm
giác người bưng một món đồ sứ đứng cuối cùng cũng vừa thoáng nhìn sang,
ánh mắt tuy ẩn hàm nhưng sâu không thể lường, bất giác rùng mình. Nữ tỳ
Thân Độc tiến lên giở ra khay tơ lụa thứ nhất bốn phía đều ồ lên trầm trồ.
Trên đó là một bộ y phục may từ tơ lụa có thêu hình cực kỳ thanh nhã, kiểu
dáng hoa mỹ phức tạp, bên trên thêu hình hoa đang đua nở, đẹp không sao
tả xiết. Sủng thiếp bên cạnh Quốc vương thốt lên một tiếng, không nhịn
được đưa tay ra. Tỳ nữ thông minh, vội vàng dâng lên. Ca cơ đó chạm vào
cảm thấy tơ lụa nhẹ bẫng trơn mềm, thích quá không buông tay, than thở,
“Tơ lụa Đại Hán trong Thân Độc tuy ít nhưng ta cũng từng thấy, so ra đều
kém bộ y phục này.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.