KIM ỐC HẬN (TẬP 2) - Trang 299

cũng không biết, tại sao mẫu thân chỉ một cô gái chốn thâm cung lại biết rõ
ràng như nó ở ngay bên cạnh thành Trường An?

Thân Độc cuối cùng đã xuất hiện trong tầm mắt. Lưu Mạch ngồi trên

lưng ngựa, từ xa đã nhìn thấy biên giới, một trận gió thổi qua cuốn bụi đất
bay lên mù mịt rồi bám vào người tạo thành một lớp xám mờ.

“Tới rồi”, Kim Nhật Đan thúc ngựa đi tới bên cạnh cậu, thở phào nói, lúc

này theo lịch Hán là tháng Chín năm Nguyên Đỉnh thứ hai.

Lưu Mạch tới Thân Độc mới biết ở ngoài Đại Hán phồn hoa còn có

những quốc gia cường thịnh khác. Đúng như lời mẫu thân của cậu, con gái
Thân Độc rất quyến rũ, mặc dù dùng khăn che mặt nhưng chỉ với đôi mắt lộ
ra ngoài đã có thể hút hồn người. Mạc Nạp phụng mệnh Đường Hạ đi tới
chỗ quân coi cổng thành truyền đạt ý của sứ đoàn và thương đội. Quân giữ
cổng cũng chưa từng bao giờ nghe về một nước lớn ở phương đông xa xôi
nhưng nhìn vào khí độ, ăn mặc của đoàn người cũng không dám chậm trễ
báo lên Thượng ty rồi để bọn họ vào thành.

Đô thành Thân Độc đâu đâu cũng là cảnh phồn hoa, trên phố tấp nập cư

dân. Hai bên đường có các quầy bán hàng rong, nghệ nhân thổi sáo điều
khiển rắn khiến mọi người hoa cả mắt. Lưu Mạch liếc thấy Đường Hạ mắt
nhìn thẳng, khoáng đạt bước qua liền cười khẽ. Xem ra bổ nhiệm Đường Hạ
vào chức vụ chính sứ lần nay cũng là một quyết định sáng suốt của Ngũ Bị.
Đoàn người ngủ lại tại lữ điếm của Thân Độc, đợi diện kiến quốc vương
Thân Độc. Qua bảy ngày, trong vương cung truyền đến lệnh mời sứ giả Đại
Hán vào diện kiến.

Quách Giải nói, “Ta sẽ giả trang đi theo.”

Có du hiệp đệ nhất thiên hạ bảo vệ cũng an toàn hơn, Đường Hạ gật đầu

đồng ý dù biết Quách Giải phần lớn là vì sư điệt. Lưu Mạch dở khóc dở

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.