KIM ỐC HẬN (TẬP 2) - Trang 343

“Được rồi”, Thân đại nương cười hiền hậu, “Ta không nói là được chứ

gì.”

“Tiểu Hổ Tử cùng cô nương Diễn Na lại ầm ĩ bên kia rồi”, bà dỏng tai

lên nghe rồi lắc đầu, “Cũng tốt, cái nhà này đã lâu không náo nhiệt như
vậy.”

Lưu Sơ không nén được tò mò, “Bà bà thích Diễn Na tỷ tỷ sao?”

Thân đại nương hơi chần chừ, “Chưa nói tới có thích hay không, chỉ nhìn

nó lại nhớ tới mẫu thân của cháu ngày xưa.” Bà buông tay ra, bồi hồi, “Tảo
Tảo, cháu có biết? Năm đó khi lần đầu bà gặp mẫu thân của cháu thì còn
chán nản hơn cả Diễn Na, trên người có vết đao rất sâu, sắc mặt tái nhợt,
trong bụng mang cháu và ca ca khiến người ta không thể không thương xót.
Ai có thể ngờ về sau lại trở thành người phụ nữ được hoàng đế Đại Hán
sủng ái nhất. Đời người quả là vô thường.”

Trời dần tối, khi Lưu Sơ trở lại bên ngoài điện Ngọc Đường của cung Vị

Ương thì nghe thấy tiếng đàn của A Kiều. Năm tháng chuyển dời, tiếng đàn
của A Kiều cũng đã trở nên rất thuần thục, cô nghe đến ngây người.

“Con còn nhớ quay về à?” A Kiều không quay đầu lại.

“Mẫu thân”, Lưu Sơ chột dạ sa vào lòng nàng, “Con tới thăm bà bà.”

“Thôi đi!” A Kiều buồn cười, gỡ tay cô xuống, “Đừng tưởng mẫu thân

không biết con đến xem cô nương Thân Độc kia.”

“Mẫu thân đã biết rõ còn muốn hỏi làm gì?”, Lưu Sơ ỉu xìu.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.