KIM ỐC HẬN (TẬP 2) - Trang 373

Nàng trừng mắt, “Nếu phu quân đại nhân không muốn ra thì ai động tới

người được chứ?”

Y trầm mặc một lát rồi cười phá lên, “Kiều Kiều nói thật hay.”

Chưởng quỹ Tiền Lai của nhà trọ Tường Phúc từ trong bước ra, từ xa đã

thấy nhóm người ăn mặc y phục tôn quý, khí độ bất phàm, nhất là người
đàn ông ở chính giữa có cặp mắt sắc sảo, không giận mà uy. Lão biết đó là
người đứng đầu nên không dám chậm trễ, đích thân ra đón, khom người
nói, “Bản điếm là nhà trọ tốt nhất thành Lâm Phần, mấy vị khách quan
muốn ở trọ thì xin mời đi theo ta.”

Lão rất tự tin vì bàn ghế đồ đạc trong nhà trọ đều trên mức thông dụng ở

các nhà giàu hạng trung của Đại Hán, nhưng khi thấy người đàn ông áo đen
vẫn khẽ nhíu mày liền thầm giật mình, biết người này vô cùng giàu sang.

Lưu Triệt nhìn sang thấy A Kiều và Lưu Sơ đang khá hào hứng nên cũng

không nói gì, gật đầu, “Ta bao hết toàn bộ số phòng hảo hạng.”

“À”, chưởng quỹ Tiền Lai quá sức vui mừng nhưng vẫn còn do dự nói,

“Bản điếm có bảy phòng hảo hạng nhưng một phòng đã có người ở rồi.”

“Thì lấy hết sáu phòng kia vậy”, Trần A Kiều ngẩng đầu, nói chặn ngang

ý định đuổi người của Dương Đắc Ý, “Hãy thu dọn ba gian phòng hảo hạng
trước đã.” Nàng thăm dò sắc mặt của Lưu Triệt rồi nói tiếp, “Tất cả chăn
gối đều phải mới. Không cần lo về chuyện tiền phòng.” Nàng phất tay, tùy
tùng đi theo liền móc ra một xâu tiền, nói, “Phàm là đồ ăn mặc và vật dụng
đều phải theo tiêu chuẩn tốt nhất, sẽ không thiếu tiền phòng của ngươi.”

Chưởng quỹ Tiền Lai kinh hãi, gập người cung kính, “Ta biết rồi, để ta đi

chuẩn bị.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.