KIM ỐC HẬN (TẬP 2) - Trang 387

“Nếu như thế”, Lưu Triệt suy nghĩ, có hai thiếu nữ thông thạo tình hình

địa phương bầu bạn với A Kiều thì nàng cũng sẽ được thảnh thơi hơn, liền
nói, “Ngươi bảo bọn họ đến nhà trọ gặp Trần nương nương.” Thượng Quan
Kiệt lại ứng tiếng vâng dạ.

Trần A Kiều cười hỏi: “Đại nhân là…?”

“Vi thần là Thượng Quan Kiệt”, hắn trả lời đúng theo khuôn phép, “Hai

muội muội của thần, một người có tên chỉ một chữ là Vân, một người có tên
chỉ một chữ là Linh.”

Dương Đắc Ý đích thân tiễn Thượng Quan Kiệt ra ngoài, tươi cười nói:

“Thượng Quan đại nhân quả nhiên là cao minh.”

Thượng Quan Kiệt chỉ khẽ mỉm cười, cung kính nói, “Dương tổng quản

quá khen rồi. Tổng quản cả ngày hầu hạ ở trước ngự tiền, nếu có thể nói tốt
về Quan Kiệt đôi câu ba lời thì Quan Kiệt cảm kích khôn cùng.”

“Tất nhiên rồi”, Dương Đắc Ý vẫn tươi cười, “Chỉ cần hai muội muội

của ngươi chịu tranh đấu”, hắn nói đầy ẩn ý.

Đương kim Thái tử bây giờ tròn mười lăm tuổi, đã có thể thành gia lập

thất. Hai năm trước, trong kinh thành từng có lời đồn đại là bệ hạ dự tính
chọn vợ cho Thái tử, mặc dù sau đó đánh trống bỏ dùi nhưng đám quyền
quý cao thấp ở thành Trường An có con gái vừa độ tuổi đều ngầm tính toán.
Một khi được làm bên ngoại của Thái tử, sau này còn có thể làm hoàng hậu
của đất nước thì vô cùng vinh quang. Nhưng Thái tử có tính tình lạnh nhạt,
chưa từng nghe nói đến chuyện lả lơi ong bướm với bất kỳ người con gái
nào. Dưới tình huống như vậy, bắt đầu tấn công từ mẫu thân Trần nương
nương của Thái tử rõ ràng là lựa chọn tốt nhất. Dù sao người đời cũng biết
Thái tử là người con chí hiếu, được Trần nương nương yêu thương, tất
nhiên có thể ảnh hưởng ở mức độ cực lớn đến lựa chọn của Thái tử điện hạ.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.