KIM ỐC HẬN (TẬP 2) - Trang 386

nặng hơn ở trong lòng y thì ngay cả bản thân y cũng không biết được rõ
ràng.

Lưu Sơ hẩy hẩy tay, ý muốn được ở lại cùng mẫu thân nhưng lại bị A

Kiều đẩy sang cho Lưu Triệt, nói: “Mẫu thân còn đang phải tĩnh dưỡng, làm
thế nào có thể phân tâm chăm sóc cho con được. Con hãy tiếp tục tuần thú
phương đông cùng phụ hoàng, kẻo sau này lại nói mẫu thân không công
bình, chỉ cho ca ca ra ngoài mà cứ giữ rịt con ở trong cung.”

Đến chiều tối, Trung lang lệnh Thượng Quan Kiệt đến bẩm báo, “Bệ hạ,

đã chuẩn bị xong ngựa xe và nghi trượng để tiếp tục đi tuần phía đông.
Sáng sớm mai có thể lên đường.”

Lưu Triệt khẽ đáp một tiếng, lại hỏi, “Kiều Kiều, hay là nàng hãy đến ở

tại hành cung, trẫm cũng yên tâm hơn.”

A Kiều lắc đầu đáp, “Dù là phải tĩnh dưỡng, nhưng đã xuất ngoại mà còn

phải ở trong hành cung thì còn có ý nghĩa gì nữa.” Nàng sợ Lưu Triệt không
đáp ứng, vội tiếp, “Được rồi, thiếp tự biết lo cho bản thân. Dù sao thiếp
cũng không muốn cứ phải nằm mãi trên giường đâu.”

Lưu Triệt bật cười, biết A Kiều từ lâu đã không còn là một thiếu nữ chỉ ở

khuê phòng không biết thế sự thời Nguyên Quang trước đây, giờ lại mới
khỏi bệnh nên không đành lòng làm trái ý nàng, xoay người bảo Thượng
Quan Kiệt: “Điều một đội thị vệ tinh nhuệ ở lại bảo vệ Trần nương nương.”

Thượng Quan Kiệt lớn tiếng vâng dạ, lại chắp tay làm lễ về hướng Trần

nương nương ở trong phòng: “Vi thần vốn là người Lâm Phần, nếu nương
nương muốn ở lại chỗ này tĩnh dưỡng, trong gia tộc thần còn có hai muội
muội, mặc dù tuổi còn trẻ nhưng có thể hầu hạ, làm người dẫn dường cho
nương nương.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.