KIM ỐC HẬN (TẬP 2) - Trang 391

hơn nhưng khi mỉm cười trông rất duyên dáng. Cả hai đợi tiểu nhị đẩy cửa
ra ngoài rồi mới chỉnh đốn trang phục quỳ lạy, khép nép chào: “Tiểu nữ
Thượng Quan Vân, Thượng Quan Linh tham kiến nương nương!”

“Được rồi.” Hai thiếu nữ còn trẻ như vậy nên Trần A Kiều tự thấy không

cần phải lên mặt làm gì, hòa nhã nói, “Ở bên ngoài thì gọi ta là phu nhân.”
Nàng trông thấy hai người có vẻ mệt mỏi thì bỗng bật cười, “Hai người từ
xa tới nên chắc mệt rồi, đi nghỉ ngơi trước đi.”

Thượng Quan Vân ngạc nhiên, còn Thượng Quan Linh ở phía sau thì lại

đỏ bừng mặt, kéo tỷ tỷ dập đầu nói: “Đa tạ phu nhân.”

Lục Y đợi hai cô lui ra xong rồi mới nói, “Hành vi của hai vị cô nương

họ Thượng Quan có phân biệt cao thấp.”

“Từ trước đến nay, thế gia đại tộc vẫn luôn coi trọng ngôi thứ.” A Kiều

không quan tâm lắm, chỉ nói, “Được cưng chiều hay không thì cứ nhìn cách
đối nhân xử thế là biết ngay.”

Mạc Thất vén rèm đi vào, mau mắn nói tiếp, “Phu nhân đoán đúng. Nô

tài đã sai người hỏi tên phu xe đưa hai tỷ muội đến đây. Thượng Quan Vân
và Thượng Quan Kiệt đại nhân đều là con vợ cả, Thượng Quan Linh là con
vợ lẽ. Phủ Thượng Quan bây giờ do Thượng Quan Kiệt quản lý nên tất
nhiên thân sơ có khác.”

“Chắc là vậy rồi”, A Kiều thở dài, “Thượng Quan Vân có khí độ đại gia,

còn muội muội của cô ấy thì biết ý hơn.”

Hai hôm sau, Thành Tục báo rằng đã mua được tòa nhà ở phía đông

thành. A Kiều sai người tới cửa hàng tính tiền, đang định xuống lầu thì thấy
phu nhân của chưởng quỹ đứng ở trước cửa, vẻ mặt kính cẩn nhưng lại lúng
túng. Nàng mỉm cười hỏi: “Có việc gì thế?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.