KIM ỐC HẬN (TẬP 2) - Trang 420

làm như vậy lại khiến cho nàng thấy vui trong lòng. Phàm đã là nữ giới,
phần lớn sẽ đều hân hoan khi một người đàn ông vì mình mà vứt bỏ chính
sự, phi ngựa tới gặp, huống chi người đó đúng ra thì không thể làm chuyện
như vậy.

“Thế nhưng mà…” Nàng vừa định nói thì Lưu Triệt đã không kiềm chế

được, ngắt lời: “Những chuyện khác đợi lát nữa nói sau.” Y cúi xuống hôn
lên đôi môi kiều diễm. Nụ hôn của y độc đoán và nóng rực, nàng rất nhanh
không thể cưỡng lại, ngả xuống giường cùng y. Nàng có cảm giác mình như
một chiếc thuyền cô độc giữa biển vắng mịt mù, bị hủy diệt qua mỗi đợt
sóng lớn ập tới, nhưng mỗi lần như vậy y lại càng cuộn lên con sóng lớn
hơn khiến nàng không thể chống đỡ. Cuồng nhiệt trên giường đến tàn đêm,
Lưu Triệt mới đứng dậy, ăn mặc chỉnh tề xong thì dịu dàng nói với A Kiều
còn ngái ngủ: “Nàng ngủ thêm một chút nữa đi.” Y quay sang dặn Lục Y,
“Ở lại đây chăm sóc nương nương.”

Lục Y trong bụng vui mừng, mỉm cười khuỵu gối nói: “Nô tỳ cẩn tuân ý

chỉ bệ hạ.”

Ngự tiền tổng quản Dương Đắc Ý không có ở đây, người duy nhất trở lại

cùng Hoàng đế là nội thị Tiểu Dung. Hắn đứng canh ngoài cửa phòng trong,
thấy Lưu Triệt đi ra liền vội vàng khom người nói: “Lang trung lệnh
Thượng Quan Kiệt vẫn quỳ trong viện nói là không có năng lực, phụ ý chỉ
của bệ hạ nên tới đây để thỉnh tội.”

Lưu Triệt ngẩn ra một lúc mới nhớ tới ý chỉ của mình bảo Thượng Quan

Kiệt chú ý đến sĩ tử tên gọi là Ninh Triệt kia. Y nhướng mày cười lạnh nói,
“Chỉ có một tên sĩ tử mà hắn cũng không theo dõi nổi thì còn làm được gì?”

“Bệ hạ nói phải”, Tiểu Dung vẫn khom người, cung kính nói, “Chỉ là

Thượng Quan đại nhân…”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.