KIM ỐC HẬN (TẬP 2) - Trang 418

A Kiều run người một lát, bỗng nhiên cười lên khanh khách, lao về phía y.
Y chẳng kịp quản đến những nghi ngờ trong lòng về chuyện âm thầm tình
tự, vội vàng la lớn, “Cẩn thận”, lui lại một bước, ôm nàng vào lòng. Con
đường bùn lầy như vậy, nếu không cẩn thận trượt chân thì sẽ thành chuyện
để đàm tiếu.

A Kiều vẫn giữ nguyên nét mặt tươi cười rạng rỡ. Sau năm Nguyên

Quang, Lưu Triệt gần như không còn trông thấy nàng cười khoan khoái
không hề giữ ý như vậy nữa. Khuôn mặt nàng tựa như mặt trời mọc lên
vượt tầng mây, tỏa sáng vạn trượng khiến y không thể nào rời mắt. A Kiều
ôm chặt lấy vai y, định gọi rồi lại ngừng, suy nghĩ một chút mới gọi một
tiếng khe khẽ: “Triệt Nhi”, trong lòng ngập tràn hạnh phúc.

Y chấn động, hỏi lại: “Nàng vừa gọi là gì?”

Ninh Triệt ở đằng kia thoáng lộ ánh mắt suy tư, mỉm cười chắp tay nói,

“Vị này chắc là Long tiên sinh rồi. Ngưỡng mộ đại danh đã lâu.”

Lưu Triệt giật mình, thấy A Kiều ở trong lòng khẽ ối một tiếng rồi định

tách ra. Song đây là lần đầu tiên nàng “rúc đầu vào ngực”, Lưu Triệt sao
chịu bỏ qua. Y giữ nàng ở bên cạnh, lạnh lùng cười một tiếng rồi đáp:
“Không dám nhận.”

Tiền đại thẩm ở xa nhìn sang thấy tình cảnh bên này,mặc dù đang làm

việc nhưng vẫn vui vẻ cười nói, “Long phu nhân, phu quân người trở về rồi,
nhìn hai người đúng thật là trái tài gái sắc ông trời tác hợp.”

A Kiều khẽ cúi đầu, hơi đỏ mặt. Lưu Triệt nhìn buồn cười, lúc này mới

chú ý thấy quần áo của nàng không tỉ mỉ mềm mại bằng thường ngày. Quả
nhiên như tin tức báo về, A Kiều mặc y phục bình dân, song vẫn không thể
nào che lấp vẻ cao quý của nàng. Vì thế khi mới nhìn nàng, y cũng không
chú ý. Lúc này quan sát kỹ mới thấy A Kiều dù bớt đi một phần cao quý

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.