KIM ỐC HẬN (TẬP 2) - Trang 419

nhưng nhiều hơn một phần thanh tân. Làn da nàng vì đi nắng nhiều nên hơi
nhuốm nâu, càng xinh đẹp khó tả. Y xa A Kiều đã gần một tháng, nhớ
thương khôn nguôi, lúc này lại càng miệng đắng lưỡi khô, không muốn dây
dưa nhiều, nắm chặt tay nàng, thì thầm: “Về thôi.”

A Kiều thấy ánh mắt nóng bỏng chết người của Lưu Triệt thì hiểu ngay,

khẽ cất tiếng vâng dạ. Đám cung nhân cực kỳ yên lặng, không dám nói
năng gì, bước theo sau. Thượng Quan Kiệt được Lưu Triệt liếc mắt nhắc
nhở trước khi rời đi nên cũng lui lại phía sau. Hắn thấy thứ muội Thượng
Quan Linh mân mê vạt áo nhìn hai người đi phía trước, vẻ mặt phức tạp, bất
giác hỏi, “A Linh, có chuyện gì thế?”

Thượng Quan Linh cúi đầu, khẽ đáp: “Không có chuyện gì.”

Ngạn ngữ có câu “Tiểu biệt thắng tân hôn”

[1]

huống chi gần một tháng xa

cách đủ để cho Lưu Triệt và Trần A Kiều hiểu được tình cảm phức tạp giữa
hai người nên càng thêm nhung nhớ. Vừa về đến biệt viện, Lưu Triệt vẫy tất
cả người hầu lui ra rồi ôm giai nhân vào lòng, nhẹ nhàng tháo chiếc trâm
ngọc khiến suối tóc đen mượt của nàng xõa xuống gần như che lấp mặt y,
tỏa ra hương thơm dìu dịu. Nàng phì cười, âu yếm, “Sao chàng trở về vào
lúc này?”, sóng mắt lưu động uyển chuyển đẹp khó tả xiết. Lưu Triệt hơi
lúng túng. Tính y yêu mỹ nhân, nhưng chỉ có một Trần A Kiều là khiến y bị
ép tới mức mấy lần phải làm ra những chuyện ngay bản thân cũng thấy là
vọng động. Song y vẫn không lộ ra nét mặt, mà chỉ khẽ cười hỏi: “Chẳng lẽ
Kiều Kiều không đoán được sao?”

[1] Tiểu biệt thắng tân hôn: Vợ chồng xa cách ít ngày khi gặp lại còn mạnh mẽ và say thắm hơn

đêm tân hôn.

Ngày đó y viết bài thơ gửi cho nàng chỉ bởi vì phiền muộn nên cũng

muốn làm cho nàng buồn theo, nhưng nào ngờ lại vất bỏ xe ngựa nghi
trượng tự mình chạy đến Lâm Phần gặp nàng. Bình tâm nghĩ lại thì việc y

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.