KIM ỐC HẬN (TẬP 2) - Trang 417

“Không sao.” Ninh Triệt cười một tiếng khoáng đạt, “Năm Kiến Nguyên,

sông Hoàng Hà đổi hướng. Dân chúng tử thương vô số. Cha mẹ ta cũng
vậy. Còn không biết ngày giỗ nữa.”

“Hoàng Hà đổi hướng?” A Kiều sửng sốt.

“Đúng vậy.” Ninh Triệt hơi cảm khái, “Hãy nhìn thành Lâm Phần này.

Nó nằm bên bờ sông Phần, nếu Hoàng Hà lại tràn tiếp sang thì sẽ phải có vô
số người trong thành Lâm Phần tử thương đó.”

“Thượng Quan nhị tiểu thư”, Phiếu Tử không cảm thấy hứng thú với

chuyện hai người đang nói, ngầm giật giật tay áo Thượng Quan Linh khẽ
nhắc: “Mặt trời đứng bóng rồi, lúc nào thì phu nhân mới quay về?”

Thượng Quan Linh vốn là tiểu thư con nhà đại gia, tuy chỉ là dòng thứ

không được sủng ái, nhưng cũng chưa từng phải ăn ngủ ở chốn ruộng đồng.
Mấy ngày nay cô đi theo A Kiều, mặc dù thấy không quen nhưng cũng có
rất nhiều điều mới lạ. Bình tâm mà xét thì cô cũng không e ngại cuộc sống
này. Cô trông chừng sắc nước, điềm nhiên đáp: “Cũng phải một lát nữa.”
Bỗng nhiên cô nín bặt, nhìn một đoàn người từ phía sau đang chậm rãi đi
tới. Tuy cô là tiểu thư con quan nhưng chưa từng có vinh hạnh được gặp
bậc đế vương chí tôn ở cung Vị Ương. Lúc này, cô thấy ca ca tính tình cao
ngạo lại một mực cung kính đi theo phía sau người đang đến thì liền mơ hồ
đoán được thân phận người đó. Dù cô thông minh linh lợi nhưng vẫn là đứa
trẻ mười ba tuổi nên chỉ biết đứng ngây ra, không biết nên hành lễ hay là
nên quay lại báo cáo cho Trần nương nương. Suy nghĩ chốc lát, cô vội vàng
bước tới kéo tay tay áo Trần A Kiều.

A Kiều quay đầu lại, trông thấy người kia thì lập tức sững người. Nàng

vẫn biết tính tình y vốn đơn thuần nhưng chưa nghĩ sẽ gặp nhau ở đây. Một
cảm xúc không tên mãnh liệt trong nháy mắt bao phủ tâm hồn nàng, không
phân biệt được là nhớ mong hay là cảm động. Lưu Triệt ở đằng xa chỉ thấy

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.