KIM ỐC HẬN (TẬP 2) - Trang 454

Trước đó vài ngày, tiểu thiếp của Lý Phi hai lần tự mình đi tới Xuân Sinh
đường của Ngô gia, còn sai tỳ nữ tới một lần. Tin tức sao như mớ bòng
bong vậy. Nhật Đan, ngươi nói…” Hắn nhíu mày, nhìn người bạn tốt đang
xuất thần, chắc không nghe thấy mình nói gì, buồn cười hét lên: “Nhật
Đan!”

“Ừ?” Kim Nhật Đan hoàn hồn nói: “Ngươi vừa nói gì?”

Lưu Mạch phì cười, hỏi, “Ngươi nghĩ gì thế?”

Kim Nhật Đan hơi lúng túng, nói: “Không có gì.”

Dù sao tạm thời nghĩ cũng không ra điều gì nên Lưu Mạch liền tạm gác

lại chuyện này, quay sang hỏi việc riêng của bạn. “Ta nói này, Nhật Đan.”
Hắn cười cười, nói ra phỏng đoán mà bản thân mình hoài nghi đã lâu,
“Ngươi thành thật nói cho ta biết, có phải ngươi thích Tảo Tảo hay không?”
Kim Nhật Đan vặn eo bẻ cổ, vẻ mặt miễn cưỡng, hỏi ngược lại, “Chẳng
phải từ trước đến giờ Thái tử vẫn tán tụng muội muội của mình lên mây, có
người thích chẳng phải là rất bình thường sao?”

Lưu Mạch ngớ ra, cũng không ngờ rằng Kim Nhật Đan lại thừa nhận

thẳng thắn như thế, nghiêm túc hỏi: “Nhật Đan chỉ đơn thuần là thích hay
là…?”

“Phải hay không phải thì như thế nào?” Kim Nhật Đan tự giễu, cười một

tiếng, trên mặt lộ ra vẻ phẫn nộ đã lâu không thấy: “Đừng nói ta chỉ là một
gián đại phu nho nhỏ, chỉ riêng với việc ta là người Hung Nô thì làm sao có
thể được Hoàng thượng và Thái tử gả Công chúa Duyệt Trữ sủng ái nhất
cho chứ?”

“Thế thì cũng chưa chắc.” Lưu Mạch nói với vẻ suy tư, thấy thần sắc

kinh ngạc của Kim Nhật Đan liền giải thích, “Tảo Tảo cũng đến tuổi kết

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.