KIM ỐC HẬN (TẬP 2) - Trang 456

Lưu Mạch rời khỏi điện Bác Vọng thì sắc trời còn sớm. Những ngày

trước Lưu Triệt không có ở Trường An, Lưu Mạch bận rộn công việc đến
ngập đầu. Hôm nay Lưu Triệt đã trở về, hắn thoáng cái đã rảnh rỗi hơn rất
nhiều nên không muốn về điện Bác Vọng, quay đầu lại bảo: “Thành Liệt, đi
lấy một chiếc xe ngựa bình thường. Chúng ta ra ngoài cung chơi một chút.”

Sáng sớm trên đường Trường An rất náo nhiệt, cỗ xe ngựa màu xanh

chạy trên phố như một giọt nước thấm vào biển rộng, không người nào chú
ý.

“Chủ nhân”, Thành Liệt cười hỏi, “Tới lầu Thanh Hoan chứ?”

“Thôi đi.” Lưu Mạch suy nghĩ một chút, “Chạy vòng quanh phố xá một

vòng rồi tính sau.”

“Tuân lệnh.” Thành Liệt đáp một tiếng rồi bảo với phu xe ở ngoài mành.

Phu xe giảm tốc độ, cỗ xe chầm chậm lăn bánh trên phố. Thanh âm huyên
náo truyền tới tai Lưu Mạch chính là thanh âm của đô thành Trường An
phồn hoa nhất Đại Hán, là thanh âm cãi cọ, mua bán, gọi nhau của rất nhiều
người sống trong thành. Tương lai sẽ có một ngày, từ thành thị cho tới quốc
gia này đều giao vào tay hắn. Hắn có thể vượt qua phụ hoàng của mình,
kiến tạo nên một triều đại càng hưng thịnh hay không?

Lưu Mạch nghĩ như vậy, nghe tiếng bánh xe lăn dần tới phía nam thành

bỗng nhiên dừng lại, liền vén rèm hỏi, “Có chuyện gì?”

“Điện hạ”, ngoài mành, giọng Thành Liệt vui vẻ, “Gặp người quen rồi.”

“Ồ?” Lưu Mạch nhìn sang, quả nhiên thấy cách đó không xa có một cỗ

xe ngựa màu xanh ngọc rộng rãi sang trọng, hiển nhiên không phải của nhà
bình thường. Thiếu nữ mặc y phục màu hồng vén rèm xe, nhìn thiếu nữ
đứng dưới, mỉm cười hỏi, “Không biết Nhị tiểu thư thông minh lanh lợi có

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.