KIM ỐC HẬN (TẬP 2) - Trang 452

Lời nói như có ý tứ ủy thác khiến Lưu Triệt đau nhói, cúi xuống nhìn

gương mặt non nớt thanh tú của Liễu Ninh. Y thầm thở dài một hơi, nghiêm
mặt nói, “Trẫm nhất định sẽ đối đãi Liễu Ninh như đối đãi Bình Dương
hầu.”

Lưu Đàm cười vẻ an tâm nhưng vẫn để Liễu Ninh quỳ bái theo gia lễ.

Lưu Triệt không chịu nổi không khí nặng nề trong phòng liền bước ra
ngoài. Lưu Đàm thở dài một tiếng trông theo bóng lưng y rồi quay sang nói
với A Kiều: “Thật may là có muội ở bên cạnh Triệt Nhi.”

Trần A Kiều đang bế Liễu Ninh, nghe vậy liền mỉm cười nói: “Đàm tỷ

quá coi trọng A Kiều rồi.”

“Sao lại nói như vậy?” Lưu Đàm nói đến đây liền thở dốc, nghỉ một lát

mới nói tiếp, “Triệt Nhi là đệ đệ của ta, ta biết rõ bản tính nó vốn bạc bẽo
đến vô tình nhưng may là có muội ở bên cạnh nên trong lòng nó mới có
chút tình cảm. Tuy nói bản thân nó chưa chắc quan tâm những thứ này,
nhưng ta làm tỷ tỷ vẫn cảm thấy hiện giờ nó đang hạnh phúc.”

A Kiều chỉ nín lặng chơi đùa với Liễu Ninh, ngẫm nghĩ một lúc mới nói,

“Có lẽ là vậy. Muội cứ cảm thấy trong tình thế bình yên hiện giờ như đang
cuộn sóng ngầm không biết khi nào sẽ bùng lên và sẽ có cục diện ra sao.”

“Thế à.” Lưu Đàm cũng thở dài, mỉm cười nhìn Liễu Ninh, vẻ mặt hòa

ái, “Ninh Nhi mặc dù không được thông minh cơ trí như Mạch Nhi và Sơ
Nhi nhưng tỷ thà để nó ngốc đi một chút, chỉ cần tâm tính thiện lương, lại
có Triệt Nhi và cha nó bảo vệ thì sẽ không có chuyện gì.”

Liễu Ninh nghe không hiểu lời mẫu thân, ở trong lòng A Kiều quay đầu

lại lo lắng gọi, “Mẫu thân.” Lưu Đàm mỉm cười trấn an, “Không có chuyện
gì.” Nàng nói tiếp, “Mấy ngày nay ta nằm trên giường bệnh không có việc

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.