KIM ỐC HẬN (TẬP 2) - Trang 451

Cuối năm Nguyên Đỉnh thứ tư, Lưu Triệt đi cùng Trần A Kiều tới phủ

Trường Tín hầu thăm Nam Cung trưởng công chúa Lưu Đàm. So với trước
khi đi tuần thú phương đông, Lưu Đàm đã tiều tụy đi rất nhiều, nằm dựa
trên giường càng lộ vẻ gầy yếu. Nàng húng hắng ho vài tiếng, gương mặt
hồng lên đôi chút, nói yếu ớt, “Triệt Nhi có thể tới thăm khiến ta thấy rất
vui.”

“Hoàng tỷ nói gì vậy.” Lưu Triệt nhìn bộ dạng của Lưu Đàm mà lòng

đau xót. Từ sau khi Vương thái hậu mất đi, hai người phụ nữ chiếm vị trí
quan trọng nhất trong lòng y thì một là A Kiều, hai chính là vị hoàng tỷ đã
chịu hy sinh cả tuổi thanh xuân vì y. Trong cuộc chiến Mạc Bắc năm
Nguyên Thú thứ hai, Liễu Duệ đón được Nam Cung trưởng công chúa về
phương nam. Y tự hứa rằng từ nay về sau sẽ phụng dưỡng thật tốt người tỷ
tỷ này để bù đắp cho những đau khổ mà tỷ tỷ từng phải gánh chịu. Nhưng
không ngờ Lưu Đàm chỉ hưởng phúc được mấy năm thì đổ bệnh liệt
giường, suy nhược trông thấy.

“Ninh Nhi”, Lưu Đàm dịu dàng gọi, một cậu bé chừng sáu, bảy tuổi

ngoan ngoãn đi tới trước giường bệnh, khẽ nói, “Mẫu thân, Ninh Nhi ở
đây.”

Lưu Đàm mỉm cười, cầm tay Liễu Ninh, nói: “Còn không bái kiến người

nhà đi.”

Lưu Triệt thấy cậu bé quay lại, quỳ xuống hành lễ theo đúng quy củ:

“Ninh Nhi tham kiến bệ hạ, Trần nương nương.” Y khẽ cười, đang định bảo
cậu đứng dậy thì bỗng nghe Lưu Đàm lắc đầu nói, “Sai rồi, Ninh Nhi nên
gọi một tiếng cữu cữu, cữu mẫu.”

“Triệt Nhi”, Lưu Đàm nhìn đệ đệ, hơi nghiêm mặt nói, “Hôm nay ta bảo

Ninh Nhi hành lễ không phải là quốc lễ mà là gia lễ. Ninh Nhi là con trai
ruột của ta.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.