KIM ỐC HẬN (TẬP 2) - Trang 449

“Yên tâm đi”, Lưu Mạch xoa đầu muội muội trấn an: “Huynh đã nghe

Nhật Đan nói về chuyện Mã Thượng Phong. Mặc dù không có chứng cứ
nhưng quá nửa là do bà ta. Trong cung có uy thế của phụ hoàng, cung nhân
cung Kiến Chương chỉ nghe lời mẫu thân, bà ta sẽ không thể nào có trò gì
được. Nếu thật sự có mưu đồ thì chỉ có thể thông qua người nhà. Huynh đã
theo dõi sát người nhà của bà ta, không tin bà ta có thể gây ra sóng gió gì.

“Năm xưa huynh còn quá nhỏ tuổi, không cách nào bảo vệ mẫu thân và

muội.” Lưu Mạch lộ ánh mắt thâm trầm, nói giọng tin tưởng sâu sắc: “Bây
giờ thì huynh đã lớn, sẽ không tha bất cứ kẻ nào dám làm thương tổn hai
người nữa.”

Bệ hạ tuần thú phương đông trở về kinh, nghỉ ngơi ba ngày xong liền cử

hành đại yến ở cung Kiến Chương. Trên điện Phi Tuyết, Lưu Triệt và Trần
A Kiều sóng vai ngồi ở ghế thủ tịch

[1]

tươi cười nhìn cảnh ăn uống linh đình

ở phía dưới. Lưu Triệt nổi hào khí cười sang sảng, uống liền mấy chung
rượu Tân Phong. Dần dần, không khí bữa tiệc trở nên sinh động hẳn lên.
Lưu Mạch châm rượu rồi đi tới bên cạnh Trần A Kiều, cung kính nói, “Đã
mấy tháng Mạch Nhi không được gặp mẫu thân rồi. Xin kính mẫu thân một
chén.”

[1] Ghế thủ tịch: Vị trí tôn quý nhất.

A Kiều tất nhiên rất cao hứng, cầm tay Lưu Mạch, mỉm cười hỏi, “Mấy

tháng qua Mạch Nhi có mệt lắm không?”

“Con vẫn khỏe.” Nói chuyện với mẫu thân thì tự nhiên không cần phải

khách sáo, Lưu Mạch châm rượu cho mẹ rồi nói: “Nhi tử ở Trường An,
nghe nói mẫu thân bị bệnh trên đường đi thì lòng như lửa đốt. Nếu không
phải phụ hoàng không có ở đây, Mạch Nhi là thái tử không được rời kinh,
thì thật đúng là muốn chạy thật nhanh tới thăm thì mới an tâm được.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.