KIM ỐC HẬN (TẬP 2) - Trang 447

thành Trường An. Trong khoảnh khắc, hai tiểu thư nhà Lang trung lệnh
Thượng Quan Kiệt, nhất là tiểu thư Thượng Quan Vân, đã được mọi người
xôn xao bàn tán, danh tiếng nổi lên như diều gặp gió. Có người ao ước, có
người ghen tỵ, nhưng ai bảo lão gia nhà mình không đến Lâm Phần, hoặc là
không có ca ca làm Lang trung lệnh chứ, ca thán thì cũng được gì.

“Có thể mọi người chưa biết chứ”, đầu đường cuối phố thi thoảng lại có

năm ba bà túm tụm buôn chuyện, “Nghe nói có phu nhân thế gia hiếu kỳ
vào cung hỏi Trần nương nương về cảm giác đối với hai thiếu nữ nhà
Thượng Quan. Trần nương nương nghiêng đầu suy nghĩ một lát, tặng mỗi
cô nương lời bình bốn chữ. Thượng Quan gia tiểu thư thì là “Đẹp như trăng
rằm”, còn nhị tiểu thư chính là “Thêu hoa dệt gấm.”

“Ồ”, những người vây quanh tán thưởng: “Nói như thế thì Trần nương

nương đánh giá Thượng Quan đại tiểu thư rất cao đó. Nói không chừng,
Thái tử điện hạ sẽ rước nàng về dinh thật đấy.”

“Biết nói sao đây.” Trong nhã phòng ở lầu Thanh Hoan, Lưu Sơ tức tối

giậm chân, “Rõ ràng là mẫu thân cảm thấy nếu nói không tốt thì sẽ phá hủy
cả đời cô ta, thế nên mới nói xa xôi về những tâm sự mà bọn họ không giấu
được. Cho dù gia sự nhà cô ta như thế nào, nhưng muốn được ca ca ta cưới
về thì cứ đợi kiếp sau đi.”

“Muội cần gì phải tức giận vì những chuyện vớ vẩn này chứ?” Lưu Mạch

thì trái lại rất bình tĩnh ung dung, châm một chén trà cho muội muội rồi thở
dài nói, “Nhắc lại thì huynh không nên đến tạ ơn mới phải. Vô duyên vô cớ
lại gây thành chuyện. Đám người kia cũng rỗi hơi, chuyện nhỏ thế mà cũng
chộp lấy nói cho được.”

“Đó cũng là vì ca ca là người tốt, lại đến tuổi rồi nên mọi người mới để

ý.” Lưu Sơ bỗng không hề tức giận, chỉ nhìn hắn mà che miệng cười.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.