KIM ỐC HẬN (TẬP 2) - Trang 494

ngoại công

[1]

bệ hạ?”

[1] Ngoại công: Ông ngoại.

Đã không muốn nhớ đến những chuyện thương tâm nữa, thế mà vẫn

vướng vào vòng trần ai. Lưu Cứ nghĩ bụng nhưng lại không thể nói như vậy
với Lý Vi, chỉ giảng giải, “Bởi vì gia gia cũng bị bệnh nên cha mẹ cháu ở
lại chăm sóc. Hai người nghĩ rằng Vi Nhi chưa từng được gặp ngoại công
nên mới nhờ cữu cữu dẫn Vi Nhi về kinh.”

“A.” Lý Vi còn ở tuổi chưa hiểu được những phức tạp trong lòng người.

Cô bé bừng bừng hưng phấn nhìn qua tấm rèm cửa lay động theo nhịp bánh
xe lăn, ngắm nhìn cảnh thành Trường An ngựa xe như nước, áo quần như
nêm. “Cữu cữu, Trường An đẹp thật. Tại sao mẫu thân và cữu cữu lại muốn
rời Trường An về ở đất Tề chứ?”

Trẻ nhỏ nói không giữ miệng khiến Lưu Cứ nghe mà lòng buồn thảm.

Nếu có thể thì hắn chịu tình nguyện rời khỏi Trường An chôn rau cắt rốn
sao? Chẳng qua là lúc phải rời đi thì mẫu hậu đã mất, phụ hoàng cũng bỏ
rơi tỷ đệ bọn hắn.

“Vi Nhi”, hắn ôm lấy đứa cháu ngoại, mỉm cười nói: “Sau này ta sẽ dẫn

mẹ cháu và cháu trở về sống ở thành Trường An có được không?”

“Được chứ.” Lý Vi nửa hiểu nửa không nhưng vẫn gật đầu.

“Nhưng cháu tuyệt đối không được nói cho bất cứ ai biết chuyện này

đấy.”

Tề vương Lưu Cứ tiến kinh, trước tiên vào cung bái chào bệ hạ. Cha con

gặp nhau một lát ở điện Tuyên Thất rồi Lưu Triệt dẫn Lưu Cứ ra ngoài. Hai
người đi trong cung Vị Ương. Trong một sơn đình ở phía đằng xa, Hình

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.