KIM ỐC HẬN (TẬP 2) - Trang 498

“Tam tỷ sức khỏe an khang”, Lưu Cứ nói giọng vui mừng, “Ta thật an

tâm.”

Lý Vi còn là một đứa trẻ, không cưỡng nổi sức hấp dẫn của cảnh náo

nhiệt trên đường phố. Lưu Cứ liền căn dặn người hầu đi theo bế nó xuống
phố chơi, hầu hạ cẩn thận, chỉ cần Lý Vi thích là mua, không phân biệt giá
cả đắt rẻ.

“Tỷ nghĩ rằng năm xưa tỷ đã chọn lựa sai mất rồi.” Lưu Thanh chán nản

nói: “Mặc dù Thạch gia đối xử không tệ nhưng tất cả già trẻ lớn bé đều
cứng đầu như đá tảng, nói nào danh phận thái tử đã định, thiên hạ đồng
lòng, mình làm thần tử thì càng phải trung thành. Tỷ làm mọi cách ngầm
khuyên nhủ nhưng ngay cả phu quân của mình cũng không khuyên nổi.”

“Tam tỷ vui vẻ là được rồi.” Lưu Cứ không mấy để ý, chỉ cười, “Bảo vệ

được mình là tốt rồi. Không phải quan tâm đến mấy đệ đệ. Lão sư vốn là
người như vậy, tuy không thể giúp tỷ nhưng nếu tỷ đắc thế thì ông ấy sẽ
trung thành tuyệt đối với tỷ. Tam tỷ không cần phí tâm tư thêm nữa.”

Ánh mắt hắn lóe lên, “Hôm nay chúng ta ở trong tối, bọn họ ở ngoài

sáng. Chúng ta tấn công, bọn họ phòng thủ. Một khi Lưu Mạch để cho
chúng ta bắt được sai lầm thì lúc đó…”

Miệng hắn vẫn nói nhưng ánh mắt lại chăm chú nhìn đứa cháu gái đang

đi trên phố bên trở về lầu. Hắn thấy một cỗ kiệu có mái theo kiểu nhà quan
từ từ đi tới rồi dừng lại ở dưới lầu Tàng Mai, một thiếu nữ xinh đẹp mặc
quần áo màu hồng có phong độ rất đại gia vén rèm bước ra, Lý Vi còn nhỏ
tuổi, tay lại cầm quá nhiều đồ, đứng không vững ngã xuống dưới chân thiếu
nữ. Thiếu nữ nhướng mày định nổi xung, nhưng thấy cô bé còn nhỏ quá nên
dẫu bực bội mà không phát tiết ra được. Cô gái thấy tên tiểu tử theo hầu
lúng túng nói lời xin lỗi thì đành phải nén giận, vùng vằng đáp: “Thôi đi.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.