KIM ỐC HẬN (TẬP 2) - Trang 499

“Đó là đại tiểu thư nhà Thượng Quan đấy mà.” Lưu Thanh cũng liếc mắt

nhìn thấy, cười lạnh nói, “Dân chúng thành Trường An đồn đại cô ta là lựa
chọn có hy vọng nhất cho vị trí thái tử phi.”

Lưu Cứ nhíu mày, hỏi: “Nhà Thượng Quan nào?”

“Lang trung lệnh Thượng Quan Kiệt.” Lưu Thanh cười mỉa, “Nghe nói,

Trần A Kiều tặng cho cô ta lời bình bốn chữ ‘Đẹp như trăng rằm’, nhưng tỷ
thấy kiêu căng ngạo mạn mới là đúng.” Cô đã quên bản thân mình năm xưa
kiêu căng ngạo mạn chỉ hơn chứ không kém so với Thượng Quan Vân.

“Loại người như Lưu Mạch mà lại để mắt tới cô ta sao?” Lưu Cứ cúi

đầu, có vẻ không thể nào hiểu nổi.

“Điều này thì chưa chắc.” Lưu Thanh thản nhiên nói, “Người khác không

biết chứ tỷ thì biết được một chút. Đêm trước khi Lý tiệp dư rớt đài, nghe
nói viên nội thị thân tín của Lưu Mạch là Thành Liệt đã từng đến phủ
Thượng Quan.”

Lưu Cứ trầm ngâm một lúc rồi lần nữa quan sát Thượng Quan Vân ở

dưới lầu. Ánh mắt nhìn chằm chặp khiến Thượng Quan Vân có cảm ứng,
liếc mắt nhìn lên trên lầu, thấy một khuôn mặt trông khá giống với người
kia, liền sững lại. Hắn chợt nhớ, theo mẫu hậu nói, năm xưa trước bị phế
truất thì Trần A Kiều cũng có tính cách kiêu căng ngạo mạn như thế này.

“Thượng Quan tiểu thư”, Lưu Cứ chậm rãi bước xuống lầu, bế Lý Vi lên,

mỉm cười nói, “Cháu gái của kẻ hèn này còn quá nhỏ, có gì mạo phạm thì
kính xin tiểu thư rộng lượng tha thứ cho.”

“Không có gì.” Thượng Quan Vân đáp. Cô nhìn dung mạo Lưu Cứ ở sát

gần thì càng cảm thấy nghi hoặc, không nhịn được hỏi, “Ngươi thật ra là
ai?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.