KIM ỐC HẬN (TẬP 2) - Trang 518

Tiếng đàn hơi ngưng lại nhưng một lúc lại vang lên. Cửa sổ hé mở làm

vang mấy tiếng cọt kẹt khe khẽ. Thượng Quan Linh giật mình ngừng chơi
đàn, đứng dậy bước ra xem. Cô trông thấy một người mà mình tuyệt đối
không nghĩ sẽ xuất hiện ở đây.

“Thái tử điện hạ”, cô khẽ kinh ngạc thốt lên nhưng vội vàng che miệng

nhìn chung quanh rồi mới hỏi dồn dập, “Tại sao người lại đến đây?” Cô sợ
làm kinh động những người chung quanh nên nén giọng xuống cực thấp.

Hắn ra hiệu bảo cô mở rộng cửa sổ, tung mình nhảy vào, hú hồn nhìn đội

thị vệ vừa tuần tra tới, thở phào một hơi, nói: “Muốn tới nên tới thôi.”

“Điện hạ”, Thượng Quan Linh trợn tròn hai mắt, nói: “Người là thái tử

của Đại Hán thì phải chú ý tới từng lời nói cử chỉ chứ.”

Ngày trước cô chỉ được đứng xa ngắm nhìn Lưu Mạch, thấy hắn luôn

sắm vai một thái tử hoàn mỹ, nụ cười ôn hòa, tựa như đối với ai cũng rất
thân thiết nên trong lòng luôn cảm thấy xa cách. Nào ngờ hôm nay cô lại
được chứng kiến hắn cũng có dáng vẻ nghịch ngợm như một cậu bé bất kỳ
trong lứa tuổi này. Lưu Mạch nhìn cô chằm chằm một hồi rồi chợt cười,
nói: “Nếu như thế thì những lời Linh Nhi hôm nay nói với ta có vẻ cũng
không hợp quy củ lắm nhỉ?”

Thượng Quan Linh cứng miệng. Tuy cô được chỉ định làm thái tử phi

nhưng vẫn chưa thành hôn, bây giờ vẫn chỉ có thể coi là thân quyến nhà
quan, dùng giọng như thế nói với thái tử một nước đúng là không hợp quy
củ. Chỉ là, cô bỗng nhiên thấy Thái tử đột ngột xuất hiện trong khuê phòng
của mình thì làm sao có thể hành động phù hợp với quy củ cho được?

“Tiểu thư?” Thị nữ ở bên ngoài loáng thoáng nghe thấy có tiếng động

liền lên tiếng hỏi, “Có việc gì thế?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.