KIM ỐC HẬN (TẬP 2) - Trang 519

Cô vội vàng đáp, “Không có gì. Ngươi lui xuống đi.”

Về lý, người đang ở trong khuê phòng là vị hôn phu của mình, dù thật sự

bị trông thấy thì cũng không có gì đáng ngại, tuy thế cô vẫn không nén nổi
chột dạ. Lưu Mạch nhìn cô chân tay luống cuống trả lời câu hỏi của thị nữ,
cười nhẹ, “Ta ở bên ngoài nghe Linh Nhi chơi đàn thấy rất hay.” Ít nhất là
hay hơn so với mẫu thân và muội muội của hắn, bọn họ đàn không khá hơn
tiếng bật bông là bao nhiêu, nhưng vì đó là những người hắn yêu thương
nên vẫn nguyện ý lắng nghe.

“Sao ta nghe tiếng đàn hơi bối rối.” Hắn để tay lên ngực hỏi.

Thượng Quan Linh trầm ngâm một lát. Bởi vì tiền đồ vẫn còn mờ mịt

cho nên tâm hồn cô mới bối rối, nhưng sao có thể nói thành lời? Cô từ từ
cúi đầu xuống, cảm giác như mặt đang nóng bừng. Không phải cô chưa
từng nói chuyện mặt đối mặt với người thiếu niên này, chỉ là thân phận đã
thay đổi nên mới có cảm giác hoàn toàn khác trước. Cô cảm thấy nỗi
ngượng ngập đã hoàn toàn lấn át lý trí, vân vê tà áo, chậm rãi nói, “Điện hạ,
người…” Khóe mắt cô nhìn thấy khuôn mặt trẻ trung kia cũng hơi ửng đỏ,
liền thoáng ngạc nhiên, bất giác buồn cười.

Thì ra không riêng một mình cô có cảm giác như thế? Cô nghĩ thông suốt

điểm này liền trấn tĩnh lại, hỏi, “Điện hạ có thể nói cho Linh Nhi biết vì sao
điện hạ lựa chọn Linh Nhi được không?” Trong kinh thành có biết bao thiếu
nữ tốt hơn, xinh đẹp hơn, cao quý hơn. Hắn là một vị thái tử điện hạ ngồi
trên cao, tại sao lại chọn một thiếu nữ không quá nổi bật như cô?

“Bởi vì”, hắn nhìn cô âu yếm, “Linh Nhi biết tôn trọng bản thân mình,

hơn nữa tâm hồn lại rất bình lặng.”

“Linh Nhi không hiểu.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.