KIM ỐC HẬN (TẬP 2) - Trang 534

Dùng thuốc vào thì quả nhiên đỡ hơn nhưng bệnh vẫn còn dây dưa nên

cần phải điều dưỡng dần dần. Một hôm, Lưu Triệt nhìn Trần A Kiều như có
điều suy nghĩ, bỗng nhiên nói, “Kiều Kiều, trẫm cho nàng phục vị làm
hoàng hậu nhé. Được không?”

Trần A Kiều sửng sốt, nhìn thẳng vào mắt y mà kinh ngạc hỏi, “Sao đột

nhiên lại đề cập tới chuyện này?”

Những năm qua, dù nàng chưa từng tiếp nhận bất kỳ danh hiệu hay

phong hào nào nhưng ở tại hai cung Kiến Chương, Vị Ương cũng coi như
tương đương với hoàng hậu. Hiện giờ thế sự ổn định, nàng lại không có yêu
cầu thì không có lý do gì để y chủ động nhắc tới chuyện phục vị hoàng hậu?
Dù sao, một khi phục vị hoàng hậu sẽ coi như thừa nhận với thiên hạ rằng
việc phế hậu năm xưa là sai. Trần gia ở sau nàng lại một lần nữa có cơ hội
phát triển.

Lưu Triệt hơi lúng túng, quay đầu đi, chậm rãi nói, “Hôm đó, lúc ngã

xuống ở điện Tuyên Thất, trẫm đã suy nghĩ xem nếu cuộc đời trẫm kết thúc
như vậy thì chuyện gì muốn làm mà chưa kịp?”

“Trẫm còn trên đời một ngày thì còn có thể sủng ái nàng, khi trẫm mất đi

thì Mạch nhi kế vị cũng có thể tôn nàng làm Thái hậu, nhưng khi nàng trăm
tuổi mà chôn cùng trẫm ở Mậu Lăng thì dù gì vẫn không được danh chính
ngôn thuận. Kiều Kiều đã bị phế thì không thể nào cùng trẫm vào thái miếu
tổ tông được. Khi cô cô dặn dò trước lúc qua đời, trẫm có ý nghĩ này nhưng
vẫn e ngại thế cục Trường An nên muốn kéo dài thêm một thời gian. Tuy
thế, việc này có thể kéo dài tới bao lâu chứ? Cuối cùng cũng phải đối mặt
mà thôi. Nếu khi còn sống có thể được Kiều Kiều bầu bạn bên cạnh thì trẫm
không muốn sau khi mất lại phải cô đơn ở dưới lòng đất một mình. Nếu
trẫm đột nhiên mất đi thì đó chính là điều tiếc nuối.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.