KIM ỐC HẬN (TẬP 2) - Trang 537

thuật của các phương sĩ, song tuổi tác nhiều lên lại thay đổi quan điểm. Hơn
nữa, mấy ngày trước vừa bị bệnh nặng, giờ y nghe nói hai chữ trường sinh
thì không khỏi động lòng, liền ra lệnh, “Lệnh Ngũ Bị đi kiểm chứng thần
thông của phương sĩ.”

Mấy ngày sau, Ngự sử đại phu Ngũ Bị dâng chỉ, cười nói, “Nhìn bề

ngoài thì Loan Tử đúng là có phong thái thế ngoại cao nhân. Thần không
biết hắn có thật biết thuật trường sinh hay không, nhưng quả thật là có vài
đạo thuật nhỏ, chẳng hạn như ngưng nước thành băng.”

Trần hoàng hậu nghe nói chuyện này thì hơi nhăn mặt, nói: “Thiếp

không tin trên đời này có thuật trường sinh gì cả, quá nửa là lừa người để
kiếm miếng ăn.”

Lúc đó Lưu Triệt cũng ở điện Trường Môn, nghe vậy cười nói, “Chẳng

phải Kiều Kiều cũng từng nói ‘Trên đời cũng có thể có người có thần
thông’ là gì. Dù đúng hay sai thì gặp cho biết cũng chẳng sao cả.”

Trần A Kiều khuyên can không được, dự cảm thấy bất thường. Nàng day

day trán, thầm nghĩ không biết Loan Tử có quan hệ gì với Loan Đại trong
lịch sử hay không. Sau chuyện Lý Thiếu Ông hồi năm Nguyên Thú, Lưu
Triệt không tin tưởng vào phương sĩ như trong lịch sử, cũng không cuồng
nhiệt với thuật trường sinh như sử sách ghi chép. Nàng từng cho rằng
chuyện này coi như chấm dứt, không ngờ lại còn xảy ra.

Lưu Triệt cho đòi phương sĩ Loan Tử vào cung. Lúc đó là tháng Mười

một giữa mùa đông, Trường An rét căm căm. Lưu Triệt mặc áo lông cáo
ngồi trong đình có màn lụa quây kín bốn bề ở ngự hoa viên mà còn cảm
thấy gió Bắc tràn về lạnh thấu xương, chỉ lướt qua cũng khiến đóng băng da
mặt. Loan Tử được nội thị dẫn đường đi tới, tướng mạo thanh khiết, quần
áo mỏng manh nhưng không hề cảm thấy lạnh. Lão tới dưới đình, quỳ
xuống bái chào: “Phương sĩ Loan Tử, tham kiến Hoàng đế bệ hạ!”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.