KIM ỐC HẬN (TẬP 2) - Trang 538

Lưu Triệt trầm ngâm một lát rồi thản nhiên nói, “Đứng dậy đi.”

Loan Tử đứng dậy nhìn lên, chắp tay nói, “Bệ hạ”, còn chưa dứt lời thì

đột nhiên giật bắn mình.

Dương Đắc Ý ở bên cạnh Lưu Triệt, thấy y hơi nhíu mày thì biết Hoàng

đế không hài lòng, vội vàng quở mắng, “Nô tài ở trước mặt Hoàng thượng
mà dám vô lễ!”

“Bệ hạ”, Loan Tử hoàn hồn lại bẩm, “Không phải tiểu đạo không có lý

do gì lại dám to gan, chỉ là tiểu đạo tự nhận tu vi của mình hơi có chút
thành tựu, có thể nhìn tướng mà biết được một chút thiên mệnh. Trên đỉnh
đầu bệ hạ có sắc tía như mây, dày đến mức tiểu đạo quả thật là bình sinh
chưa từng được trông thấy. Đó chính là tướng chân mệnh thiên tử.” Lão
thấy Lưu Triệt hơi chuyển sắc mặt, lưỡng lự giây lát, lại nói: “Nhưng trên
ấn đường của bệ hạ có sắc tối, đó là tướng bị người dùng Vu cổ ám hại.”

Lão nói câu này như trời long đất lở. Tất cả đám cung nhân trong vườn

đều biến sắc. Từ thời lập nước Đại Hán tới nay, các vị hoàng đế tiền nhiệm
đều giữ chuyện Vu cổ kín như bưng, chỉ riêng triều Hán Vũ Đế đã phế hai
hoàng hậu đều với lý do là Vu Cổ. Hai chữ này chính là ác mộng ở cung Vị
Ương. Lưu Triệt đột nhiên sầm mặt, cười lạnh nói, “Đạo trưởng ăn nói lung
tung, chẳng lẽ cho rằng đao phủ của trẫm chém không đứt được đầu của
ngươi?”

“Tiểu đạo không dám.” Loan Tử giọng điệu cung kính nhưng lại tỏ vẻ

không một chút hãi sợ, ngang nhiên nói tiếp: “Bệ hạ là thánh quân nên
chẳng ngại kẻ gian làm loạn, ý đồ bất chính. Những này gần đây bệ hạ có
cảm thấy thân thể khó chịu không?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.