KIM ỐC HẬN (TẬP 2) - Trang 541

khác, sau đó lại cố giúp người đó ngồi lên vị trí của mẫu thân. Cho dù tất cả
có thể đều là sự thật.”

Chuyện năm xưa trôi qua đã lâu, người ngoài không còn biết được chân

tướng. Thật ra người đã sa lầy trong chốn hoàng gia thì có ai là vô tội. Bệ
hạ không thể trách mình cũng không thể chỉ trích người hiện giờ là Phi
Nguyệt trưởng công chúa Lưu Lăng được, nên sẽ phải để người đã chết
gánh chịu tất cả mọi tội lỗi. Cho dù người đó đã từng có vô số đêm má ấp
vai kề bên gối của y. Bệ hạ quả nhiên rất tuyệt tình với người đã ruồng bỏ.

“Ta biết ngươi nghĩ gì.” Lưu Cứ cười nhạt, “Ngươi có thể nghĩ như vậy

nhưng ta đứng trên lập trường của mình thì không.”

“Hơn nữa”, hắn sầm mặt, lạnh lùng nói, “Không ai có thể biết rõ hơn ta

về việc phụ hoàng là người vô tình đến mức nào, vì vô tình và đa nghi vốn
là căn bệnh chung của những người đã lên ngôi cao. Những năm qua, giữa
ông ấy và Trần A Kiều không có xung đột cho nên mới có thể bình an vô
sự. Thế nhưng một khi có xung đột thì…”

Hắn mím môi: “Ta muốn xem phụ hoàng của ta rốt cuộc có thể vô tình

đến mức nào.”

Trần A Kiều nhờ Tang Hoằng Dương đi điều tra về lai lịch của người

phương sĩ có tên là Loan Tử, nhưng Tang Hoằng Dương huy động lực
lượng cả mấy nhà vẫn không điều tra ra một chút tin tức gì về người này.
Lão dường như cũng từ hư không xuất hiện giống bọn họ.

Ngày hôm qua, Trần A Kiều ở điện Trường Môn nghe thấy hai chữ kinh

hoàng kia mà ngơ ngẩn, suýt nữa cắn rách môi mình mà không biết. Lại là
Vu cổ, cứ mỗi lần nàng cho rằng có thể hoàn toàn thoát khỏi cơn ác mộng
hai chữ này gây ra thì vận mệnh lại một lần nữa ập tới khiến nàng không thể
quên nơi nàng đang sống là một dạng địa ngục trần gian như thế nào.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.