KIM ỐC HẬN (TẬP 2) - Trang 555

“Một trong số đó là muốn xem Mạch Nhi ứng đối ra sao.”

Lưu Sơ sáng mắt, mỉm cười nói, “Ca ca giỏi quá.”

“Đúng vậy”, Lưu Triệt khẽ mím môi, “Biểu hiện của Mạch Nhi quả thực

không khiến trẫm thất vọng.”

Vậy những dụng ý khác của phụ hoàng thì sao? Lưu Sơ thoáng nghĩ. Cô

há miệng định hỏi tiếp nhưng cuối cùng lại im lặng vì mơ hồ cảm thấy
không hỏi thì tốt hơn. Có một số chuyện nên để cho thời gian xóa nhòa đi,
như vậy ít nhất bọn họ còn có thể giữ được vẻ hòa thuận bên ngoài. Một nỗi
bi thương cuộn lên trong lòng cô. Cô có thể giả bộ ngu ngốc không hỏi tới
nhưng mẫu thân có thể sao? Dù sao, người sống cả đời với phụ hoàng là
mẫu thân. Mấy ngày nay, không phải cô không thấy sóng gió ngầm nổi lên
giữa mẫu thân và phụ hoàng nhưng cô là con gái thì có thể làm gì đây?

“Sơ Nhi hôm nay cố ý tới gặp trẫm là vì chuyện này sao?” Lưu Triệt hỏi.

“À? Không phải”, Lưu Sơ phục hồi tinh thần, duỗi ngón tay, nghiêm túc

nói, “Phụ hoàng còn nhớ ngày đó khi đi tuần thú phương đông ở Lâm Phần,
phụ hoàng còn nợ con một yêu cầu không?”

“À?” Lưu Triệt hỏi vẻ ẩn ý, “Sơ Nhi đã nghĩ ra là muốn điều gì rồi sao?”

Lưu Sơ không đáp, cúi đầu, chậm rãi nói, “Danh sách con cháu thế gia

chỗ mẫu thân đã chất thành một chồng cao, còn kinh khủng hơn cả năm đó
ca ca chọn phi.”

“Đúng vậy.” Lưu Triệt bật cười nói, “Sơ Nhi cũng không còn nhỏ nữa,

đúng là nên gả chồng rồi.” Tề vương Lưu Cứ nhỏ tuổi hơn cô mà đã kết
hôn, y chẳng thể nào giữ mãi đứa con gái mình thương yêu nhất ở bên cạnh.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.