KIM ỐC HẬN (TẬP 2) - Trang 556

“Con không cần,” Lưu Sơ cao giọng, kéo tay áo rộng của Lưu Triệt,

nhõng nhẽo: “Phụ hoàng, người cho con kéo dài thêm mấy năm nữa nhé,
con chưa muốn bị gả chồng.”

“Ít nhất là con không muốn bị gả cho đám con nhà quyền quý đó.” Cô

khẽ giọng lẩm bẩm.

“Sao Sơ Nhi không nói chuyện đó với mẫu thân?”

“Mẫu thân?” Lưu Sơ thở dài, “Con có nói nhưng mẫu thân bảo người

không thể làm chủ, nói con phải tự tới tìm phụ hoàng nên con mới tới đây.”

Cô ra vẻ vô tội, Lưu Triệt nghe xong thấy lòng trầm xuống. Y xưa nay

thương yêu Duyệt Trữ, chuyện như vậy chỉ cần A Kiều muốn thì y sao có
thể không đồng ý. Chẳng lẽ ngay cả khi ở chung vào buổi tối mà A Kiều
cũng không muốn nói với y một câu? Y đầu tiên cảm thấy hơi giận nhưng
sau đó lại dần buồn bã. Sớm biết như thế này, sớm biết như thế này thì ngày
đó y thà không cho Loan Tử vào gặp, đám con trai của y muốn làm loạn thế
nào cũng mặc. Nếu chúng quá đáng thì cần phạt cứ phạt, cần cấm cung cứ
cấm cung, mọi chuyện nếu cứ thế trôi qua thì làm gì đến mức này? Suy nghĩ
ấy cứ lởn vởn trong đầu khiến Lưu Triệt đột nhiên sợ hãi, thì ra vị trí A
Kiều trong lòng y quan trọng như vậy sao? Y xưa nay làm việc không quay
đầu, nhưng bây giờ lại bởi vì A Kiều mà mơ hồ cảm thấy hối hận.

Chương 90: Non nước ẩn tình thu


“Phụ hoàng, phụ hoàng.” Lưu Sơ thấy sắc mặt y biến đổi liên tục bèn lên

tiếng gọi hai lần liền.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.