KIM ỐC HẬN (TẬP 2) - Trang 558

tất nhiên nếu không yêu thì y hà tất phải giữ A Kiều ở bên cạnh suốt bao
nhiêu năm như vậy? Thế gian có hàng nghìn hàng vạn mỹ nhân, sao y phải
nâng niu mỗi một mình A Kiều?

“Con đã hỏi mẫu thân về vấn đề này hồi năm Hoắc ca ca qua đời, hôm

nay trước khi tới đây con lại hỏi mẫu thân một lần nữa. Mẫu thân trả lời hai
lần với hai đáp án không giống nhau. Con cũng đã hỏi ca ca rằng có yêu tẩu
tẩu hay không, ca ca lại cho một đáp án khác. Bây giờ thì con muốn hỏi phụ
hoàng câu này.”

Tình yêu rốt cuộc là gì?

Cô thấy hàm ý trong mắt Lưu Triệt thì nín cười lắc đầu nói, “Không

được, không được. Con không thể bán đứng mẫu thân, nhưng mà”, cô
nghịch ngợm nói thêm: “Con sẽ lén nói cho phụ hoàng biết ca ca trả lời thế
nào.”

“Trẫm không có hứng thú đối với đời sống tình cảm của con cái.” Y

nhướng mày, trả lời thản nhiên. Còn A Kiều thì sao? A Kiều vào năm được
gả cho y còn nhỏ hơn Duyệt Trữ bây giờ một tuổi. Năm đó, y cưỡi ngựa đi
dọc suốt đường phố Trường An thật dài đến phủ Đường Ấp hầu cưới A
Kiều về cung. Năm đó, dung nhan A Kiều xinh đẹp hơn cả hoa sen. Y vén
khăn ráng trùm đầu nàng lên, lòng tràn đầy vui mừng.

Đúng vậy, niềm vui mừng rất trọng đại, nhưng cũng chỉ là vui mừng, thế

thôi. Sau đó y đăng cơ trở thành hoàng đế Đại Hán. Sau nữa thì gặp Vệ Tử
Phu. Niềm vui mừng đó dần nhòa theo thời gian rồi biến mất không thấy
tăm tích.

Xưa là đóa phù dung, nay thành cỏ đoạn trường. Đến năm Nguyên

Quang thứ năm, y phế truất nàng không chút lưu tình. Sau đó A Kiều biến
mất trong cuộc sống của y. Đến khi gặp lại nhau thì đã qua bảy năm đằng

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.