KIM ỐC HẬN (TẬP 2) - Trang 559

đẵng. Y biết rằng A Kiều của bảy năm sau luôn canh cánh khắc sâu trong
xương cốt nỗi đau năm nào, muốn quên đi cũng chẳng thể. Bọn họ không
quay về được quá khứ, có cố gắng hết sức cũng vô vọng. Bởi vì A Kiều đã
không thể nào toàn tâm toàn ý yêu thương y như thuở còn niên thiếu. Rất
nhiều chuyện nếu cân nhắc kỹ thì đều có thể tìm ra nguyên nhân. A Kiều
thanh khiết kiêu ngạo, yêu thương y mà không giữ lại chút nào nhưng y lại
cứa một nhát đao vào tim của nàng, gieo một hạt giống nghi ngờ tron niềm
tin yêu của nàng, tới bây giờ thì hạt giống đó đã nảy nở, lớn lên thành một
cây đại thụ che trời, như vậy thật ra thì y không có lý do gì để trách cứ
nàng.

Thế nhưng tại sao cứ muốn trở về quá khứ chứ? Bình tâm mà nói, trong

quá khứ y chưa từng yêu nàng như hiện tại. Thế thì có trở lại quá khứ cũng
chẳng thể hạnh phúc. Tương lai sẽ có một ngày, những tổn thương y gây ra
cho nàng trong quá khứ sẽ là chướng ngại giữa hai người. Y ở trên ngôi chí
tôn thiên hạ nên không thích làm cái loại chuyện khóc sầu thu này, cũng
chẳng quay nhìn những gì đã qua. Y chỉ muốn sẽ chung sống với A Kiều
trong những ngày còn lại. Năm tháng lâu dài sẽ làm chứng, có một ngày
nào đó A Kiều sẽ thật sự tin rằng y rất yêu nàng.

Y từ tốn mỉm cười, nhìn con gái rồi trầm trọng, “Trẫm nghĩ là đúng vậy.”

Trẫm yêu nàng!

Vẻ mặt Lưu Sơ khác lạ, nghĩ ngợi một lúc rồi cáo lui. Lưu Triệt nhìn

theo bóng lưng Lưu Sơ khuất dần ngoài cửa điện, ra lệnh, “Dương Đắc Ý.
Hãy điều tra thêm cho trẫm xem Công chúa Duyệt Trữ đã làm những gì,
gặp những ai trong mấy tháng vừa qua.” Y muốn xem người trẻ tuổi kia có
đủ tư cách đón Duyệt Trữ từ trong tay của y hay không.

Tháng Chín năm Nguyên Đỉnh thứ sáu, Duyệt Trữ công chúa Lưu Sơ

được bệ hạ ân sủng nhất bước vào tuổi mười bảy trăng tròn đẹp nhất. Thị

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.