KIM ỐC HẬN (TẬP 2) - Trang 578

vương ở điện Tuyên Thất bừng bừng chí khí, văn thành võ đức đều đạt tới
đỉnh cao không ai sánh bằng. Còn đối với nàng thì năm Nguyên Đỉnh thứ
sáu cũng được coi là năm tốt.

Từ rất xa, nàng nhìn thấy Phi Tuyết các đèn đuốc sáng trưng, trang

hoàng ấm áp như cả điện đã vào xuân. Lưu Sơ đứng trên hành lang, gọi to,
“Mẫu thân.” Sắc mặt cô rạng ngời, mặc bộ áo gấm lót lông cừu trắng tinh
như hòa tan trong tuyết ở bên ngoài điện, mái tóc buông xõa lên đôi gò má
đỏ hồng đẹp như ngọc.

“Khoan đã.” Nàng mỉm cười bước xuống xe, cầm tay Lưu Sơ mà hỏi,

“Tảo Tảo có lạnh không?”

“Không lạnh.” Lưu Sơ cười khúc khích, tay cô quả nhiên ấm áp. “Mẫu

thân hôm nay thật xinh đẹp, phụ hoàng trông thấy nhất định là thích lắm.”
Cô thỏa mãn thở phào một hơi, nũng nịu dựa vào người A Kiều, “Thoạt
nhìn thì mẫu thân còn rất trẻ, người không biết mà trông thấy thì nhất định
sẽ không cho rằng chúng ta là hai mẹ con mà ngược lại cho là hai chị em
đấy.”

“Dẻo miệng.” Nàng không nhịn được, cười phá lên, gõ gõ vào trán Lưu

Sơ, chế giễu, “Con thỏa mãn rồi chứ? Đúng là nhà ta có con gái sắp trưởng
thành mà.” Hình ảnh cô bé ở Đường Cổ Lạp Sơn ngây thơ ngước mắt gọi
mẫu thân còn rõ mồn một trước mắt, thế mà chỉ thoáng qua đã đến tuổi có
thể lập gia đình.

“Mẫu thân.” Lưu Sơ tức thì mặt đỏ ửng, yêu kiều nói: “Còn ba năm nữa,

ai biết sẽ thay đổi thế nào?” Ánh mắt cô lấp lánh, nói: “Phụ hoàng lần này
hiểu rất rõ lòng con. Con lại có thể từ chối để được ở bên cạnh mẫu thân
thêm ba năm nữa, thật là hay biết mấy.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.