KIM ỐC HẬN (TẬP 2) - Trang 576

che chở cho A Kiều, thế nên y căn bản không thể nào lại chính tay gây tổn
thương cho Duyệt Trữ một lần nữa. Chỉ là nỗi lòng kín đáo này lại ẩn sâu
dưới lớp tuyết rơi dày ở cung Kiến Chương, chẳng bao giờ thấy tung tích.

Chương 92: Vợ chồng kết tóc chớ hồ nghi


Sau buổi trưa ngày cuối cùng của năm Nguyên Đỉnh, tuyết đầu mùa rơi

lất phất nhưng chỉ lát sau đã đổ xuống trắng trời. Từ trong cung Kiến
Chương nhìn ra ngoài, khắp nơi chỉ là một màu trắng xóa. Song tuyết rơi có
lớn hơn nữa cũng không ngăn được không khí lễ hội mừng năm mới. Cung
nhân cung Kiến Chương từ trên xuống dưới đã trang trí cung điện rực rỡ
hẳn lên như mới, treo những đèn lồng đỏ thắm trên hành lang khiến cho
đêm đông lạnh lùng vắng lặng trở nên ấm áp hơn. Lưu Triệt nghĩ đến thân
thể yếu ớt của A Kiều, không muốn nàng phải đi xa nên quyết định tổ chức
gia yến ở Phi Tuyết các trong cung Kiến Chương.

Khi trời sẩm tối, Trần A Kiều bước lên long xa, ra lệnh, “Đi đến Phi

Tuyết các.”

Nàng ngồi ở trên long xa vẫn nghe thấy tiếng gió Bắc thổi soàn soạt hất

tung tấm rèm xe, nhìn thấy những bông tuyết rơi xuống thành từng dải
trông giống như cành liễu đung đưa trước gió. Nàng không nhịn được thò
tay ra đón lấy một bông, cảm giác trên tay hơi lạnh, nhìn xuống thấy bông
tuyết đã nhanh chóng tan đi, chỉ để lại một vệt nước đọng.

Nàng chợt nhớ lại chuyện năm xưa đã rút một quẻ thẻ ở chùa Viên Giác,

trên đó có đề một bài thơ thất ngôn:

“Cháu con Cao Tổ thuộc chi đầu,

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.