KIM ỐC HẬN (TẬP 2) - Trang 574

phường may Tạp Môn, báo danh hiệu của ta là Hạ a di sẽ biết nên làm như
thế nào.”

Vào cuối năm Nguyên Đỉnh thứ sáu, Lưu Triệt tuyên Kim Nhật Đan vào

cung Kiến Chương gặp mặt. Lúc đó, khí trời thành Trường An đã tương đối
lạnh. Kim Nhật Đan quỳ hồi lâu trên mặt tuyết mới nghe thấy Hoàng đế
thủng thẳng nói, “Nghe nói gần đây ngươi và Công chúa Duyệt Trữ lui tới
rất thân thiết.”

“Đúng vậy.” Cho dù là đối mặt với bậc đế vương có uy quyền nhất trên

thế gian, Kim Nhật Đan vẫn không hề sợ hãi, ‘Vi thần thích Công chúa, dĩ
nhiên hy vọng có thể tiếp cận gần hơn với nàng.”

“Thật to gan.” Nét mặt Lưu Triệt nhìn không ra vui hay giận, “Công

chúa Duyệt Trữ là viên ngọc minh châu mà trẫm và Hoàng hậu nâng niu,
một kẻ hàng thần Hung Nô như ngươi có tư cách gì dám nói loạn là thích
Công chúa chứ?”

“Vi thần tự biết thân phận thấp kém, ngay cả không phải là người Hung

Nô thì cũng không xứng với Công chúa.” Kim Nhật Đan hiên ngang nói:
“Vi thần chỉ thích Công chúa mà thôi. Bệ hạ trị vì bốn biển, trong đó cũng
có con dân Hung Nô. Bệ hạ muốn giáo hóa để dân chúng thuận theo nhưng
lại không xem trọng bọn họ thì làm sao khiến bọn họ phục tùng bệ hạ?”

“Mồm miệng thật sắc sảo.” Lưu Triệt cười lạnh một tiếng, từ trên cao

nhìn xuống, “Không trách Hoàng hậu và Thái tử đều nói giúp cho ngươi.”

Lời nói của bậc đế vương khiến Kim Nhật Đan giật mình, song hắn còn

chưa kịp nghĩ được gì thì Lưu Triệt đã thong thả bước đến bên cạnh hắn.
“Ngươi nghe đây”, y nghiêm nghị nói, “Con gái của trẫm không phải dễ lấy
như vậy. Nể mặt Hoàng hậu, trẫm cho ngươi một cơ hội. Trẫm cho ngươi ba
năm, trong ba năm này ngươi phải gắng sức làm việc cho triều đình để trẫm

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.