KIM ỐC HẬN (TẬP 2) - Trang 581

Lưu Triệt nhìn sang, nhíu mày nói: “Kiều Kiều không nên uống quá

nhiều. Uống rượu nhiều sẽ làm tổn hại sức khỏe.”

“Thiếp đang vui mà.” Nàng xoay đầu lại, cười khúc khích, men rượu

dâng trào khiến hai gò má thoáng đỏ hồng lên, đôi mắt lấp lánh như ánh
sao. “Sắp sang năm mới rồi, bệ hạ không thấy vui sao?” Suốt bao năm qua
nàng chưa bao giờ có nét mặt thanh thoát vui vẻ như vậy. Y không nói gì
thêm nữa.

Nhạc công nắn phím tấu lên những cung đàn sâu lắng. Mặc dù Tư Mã

Tương Như và Lý Diên Niên lần lượt rời đi được mấy năm rồi nhưng Nhạc
phủ vẫn tiếp tục vận hành, sưu tập được không ít ca dao dân ca và sáng tác
những ca khúc mới. Phong cách ca vũ nhạc cung đình cũng được thay đổi
làm nổi bật vẻ thanh tân dễ thương nhưng dù ca vũ có hay đến đâu chăng
nữa thì xem mãi cũng trở nên tẻ nhạt. Yến hội hoàng gia tuy là gia yến
nhưng nào có ai dám thật sự cởi mở tâm hồn? Dạ yến tiến hành đến gần
khuya thì Lưu Triệt cũng cảm thấy nhàm chán, nói: “Tất cả giải tán thôi.” Y
xoay người nhìn lại, thấy A Kiều đã có vẻ ngà ngà say liền bật cười, bảo,
“Hoàng hậu và trẫm sẽ cùng nhau đi xe trở về, các ngươi cũng tự mình về
đi.” Lục Y không dám nói gì, chỉ khuỵu gối chào rồi lặng lẽ lui ra.

Nàng như say mà không say, bước lên ngự xa, vén rèm nhìn ra ngoài,

bỗng nhiên thốt lên, “Tuyết ngừng rơi rồi.” Đúng là tuyết đã ngừng rơi khi
dạ yến đang diễn ra.

Y nghe thấy tiếng thở dài than tiếc hận của nàng, từ đằng sau ôm nàng

vào lòng, “Kiều Kiều thích tuyết lắm sao?”

Vòng eo nàng nhỏ như chưa đầy một chét tay. Y đã từng vui thích khi

được ôm vòng eo thon thả này, nhưng tới bây giờ thì lại mơ hồ lo lắng thế
này có phải là sức khỏe không tốt hay không. Nàng nghiêng đầu suy tư,

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.