KIM ỐC HẬN (TẬP 2) - Trang 584

Nàng gật đầu, chăm chú ngắm nhìn, bỗng nhiên có tâm trạng tựa như bị

nước lạnh như băng tuyết tràn qua, lạnh đến cực điểm. Trong số tóc được
tết lại thành búi kia rõ ràng có một sợi đã bạc trắng.

Lưu Triệt quyết định lấy chữ “Phong” đặt tên cho kỷ nguyên mới. Sang

năm chính là năm Nguyên Phong đầu tiên. Những người thuộc thế hệ bọn
họ đều đã dần dần già đi, đám trẻ thuộc thế hệ tiếp theo đang lớn lên với chí
tiến thủ mạnh mẽ. Nhân dịp năm mới, Trần A Kiều đến chơi bốn phủ trong
kinh thành, ngắm nhìn Trần Mạn, Tang Duẫn, Liễu Ninh đang lớn dần lên,
chơi đùa với nhau, nụ cười trong sáng giống như những dòng suối mát. Mi
Nhi nhỏ nhất cũng được ba tuổi, miệng bi ba bi bô nói còn chưa sõi nhưng
quả nhiên luôn bám chặt lấy Liễu Ninh đúng như những điều đã thể hiện
trong lần chọn đồ vật đoán tương lai năm xưa, khiến cho cha nó là Đông
Phương Sóc tức uất. Sự giao hòa ấm áp này đã thể hiện rõ ý nghĩa của
những nỗ lực trong bao năm qua của bọn họ, dường như tính thân mật đầm
ấm được di truyền theo huyết thống rồi cứ mãi di truyền tiếp xuống.

Một hôm, Trần A Kiều tới chỗ Công chúa trưởng Phi Nguyệt để cùng

Lưu Lăng ôn lại kỷ niệm xưa. Thị nữ cung kính vén rèm, cung kính chào
đón, “Cung nghênh Hoàng hậu nương nương.” Lưu Lăng ở trong nhà, xoay
người tươi cười nhìn sang, bên tay phải nàng có một thiếu nữ khoảng chừng
mười ba mười bốn tuổi, xinh đẹp tuyệt trần, cúi đầu quỳ gối, bái chào theo
đúng quy củ: “Tế Quân tham kiến Hoàng hậu nương nương.”

“Tế Quân đã lớn thế này rồi à.” Trần A Kiều không khỏi bất ngờ nhưng

sau đó lập tức hiểu ra. Lưu Tế Quân vốn chỉ nhỏ hơn Lưu Sơ khoảng chừng
hai, ba tuổi.

“Thưa vâng.” Lưu Tế Quân ngẩng đầu lên, dịu dàng đáp: “Hôm nay là

ngày đầu năm mới, Tế Quân tới bái chào cô cô, may mắn gặp đúng dịp
Hoàng hậu nương nương cũng tới.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.