KIM ỐC HẬN (TẬP 2) - Trang 586

biến đổi đó làm cho mơ hồ, không thể nào dùng những kiến thức của mình
để suy xét thế giới này được nữa. Rốt cuộc đây là loại nghịch lý gì?

Lưu Lăng thản nhiên nói, “Con cháu có phúc của con cháu, cứ để cho

bọn chúng tự mình làm. Nhưng theo suy luận thì Tế Quân đã không còn là
một nữ cô nhi không ai bảo trợ như trong lịch sử, tôn thất có biết bao con
gái, bệ hạ chưa chắc đã chọn Tế Quân.”

“Cũng không đơn giản như vậy đâu.” Trần A Kiều cau mày nói, “Người

được tuyển chọn để gánh vác nhiệm vụ kết hôn cầu hòa mà điêu ngoa tùy
hứng, chẳng phân biệt được đúng sai, thì chẳng phải sẽ làm hỏng quan hệ
ngoại giao giữa hai nước hay sao?”

“A Kiều.” Lưu Lăng cười khanh khách, “Có phải tỷ làm hoàng hậu quá

lâu rồi nên đầu óc không còn sáng suốt nữa không vậy? Tỷ có nhớ mục đích
Đại Hán kết hôn cầu hòa với Ô Tôn là gì hay không?”

Nàng suy nghĩ một lát rồi bật cười. Đại Hán kết hôn cầu hòa với Ô Tôn

là để ước hẹn cùng nhau chống lại Hung Nô, bây giờ Hung Nô đã suy tàn,
còn cần thiết có cuộc hôn nhân này nữa sao. Nàng bị lịch sử trong đầu trói
buộc nên có suy nghĩ hồ đồ. Nàng lại chợt nảy ra một ý nghĩ, nếu lịch sử đã
bị thay đổi toàn bộ từ thời điểm bọn họ đến đây thì có phải việc nàng dùng
những ấn tượng trong lịch sử để suy xét những con người hiện thực bây giờ
sẽ tạo ra sai lầm hay không? Đây không còn là một trang lịch sử lạnh lùng
nữa. Hiện tại, những người ở bên cạnh nàng đều đang sống. Bọn họ biết
khóc, biết cười, biết yêu, biết hận, ngay cả Tư Mã Thiên cũng bắt đầu viết
“Sử ký” mới rồi, việc nàng vẫn cố chấp với lịch sử ghi trong trí nhớ liệu có
còn phù hợp? Nàng có thể tin hoặc không tin, Lưu Triệt lạnh lẽo vô tình
được nàng tới bên cũng dần hiểu được tình yêu chân thành, thật sự có lòng
đồng hành với nàng đến già, cho dù năm tháng đổi thay cũng không phai
nhạt.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.