KIM ỐC HẬN (TẬP 2) - Trang 588

Trong lịch sử nhà Hán, kết hôn cầu hòa là kế sách kém cỏi. Lưu Triệt vì

tỷ tỷ của mình là Trưởng công chúa Nam Cung Lưu Đàm chịu khổ cả đời
mà phản cảm với chuyện này. Hơn nữa, tính cách của y vốn trời sinh đã cao
ngạo, cũng không muốn đem áp lực nặng nề của chuyện hưng thịnh, ổn
định của quốc gia lên người một cô gái yếu ớt.

Vào năm Nguyên Đỉnh thứ hai, sứ giả Ô Tôn lần đầu tiên vào đất Hán đã

bị lóa mắt bởi sự phồn hoa của kinh đô Trường An, sau khi về nước liền ra
sức ca ngợi Đại Hán rộng lớn, giàu có và đông đúc. Vào năm Nguyên
Phong đầu tiên, Ô Tôn Vương Côn Mạc chọn trong đám con cháu rồi phái
cháu trai Quân Tu Mỹ dẫn theo cháu gái A Mạc Đề tới nhà Hán để hiến
ngựa tốt của Ô Tôn và kết hôn cầu hòa. Lịch sử lại xoay vòng theo một
phương thức kỳ diệu.

Lưu Triệt trọng thị sứ giả lần này của Ô Tôn, tiếp kiến ở điện Tuyên

Thất. Tối đến trở về điện Trường Môn, Trần A Kiều hỏi Lưu Triệt, “Chuyện
Ô Tôn kết hôn cầu hòa, bệ hạ có tính toán gì không. Dù thế nào thì cũng
phải có một người chịu khổ sao?”

“Đại Hán có lợi trong việc bang giao hòa thuận với Ô Tôn nên không thể

từ chối.” Lưu Triệt thở dài, “Chỉ là chọn người khá khó khăn.”

“Vậy à.” Trần A Kiều nhẹ nhàng, “Ô Tôn đưa thiếu nữ tới kết hôn cầu

hòa nhưng cũng không thể khuất phục được thân phận cháu gái quốc vương
của nàng ta. Khổ nỗi các hoàng tử của bệ hạ nếu không phải đã lập gia đình
rồi thì còn chưa tới tuổi. Đứa duy nhất dường như có thể được thì lại bị
người cầm cố trong Bắc cung.”

Lưu Triệt khẽ nhíu mày, nói: “Tuy là cháu gái của Ô Tôn vương, nhưng

dù sao…”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.